33 C
Hanoi
Thứ Hai, Tháng Tư 29, 2024

Dưới tán cây lộc vừng

Bố nói tôi di chuyển bàn ở...

Tam Kỳ vàng nắng vàng hoa

Bây giờ đã là cuối mùa xuân,...

Trở lại Ayun Pa

C on người ta thật kì lạ,...

Dưới tán cây lộc vừng

Bố nói tôi di chuyển bàn ở trong nhà ra ngoài sân dưới tán cây lộc vừng. Tôi cau mày, không phải không muốn giúp bố, mà mùa hoa lộc vừng nở rộ, cánh hoa rụng lả tả, ngồi dưới tán cây có nhiều côn trùng xuất hiện. Nhưng không hiểu sao năm nào cũng thế, mùa hoa nở rộ, bố tự pha một ấm trà, tự rót tự uống, ngồi tư lự hàng giờ rồi lẩm nhẩm như đang nói chuyện với ai. ​Cây lộc vừng đứng sừng sững trong sân nhà, gắn bó với gia đình tôi bao mùa mưa nắng. Ngày xưa khi tôi lên bốn, lên năm còn đi lẫm chẫm, chú Biên- người đồng đội...

Miền hoa ban trắng

Không hồng dịu như đào phai, mộc mạc như tam giác mạch, không rực rỡ như đỗ quyên, không vàng tươi như dã quỳ phố núi, hay nhỏ xinh như cải vàng. Nhưng...

Quên

" Sự giả dối đang gặm rách loài người ! "                        Đã lâu lắm rồi anh từng nói như vậy, phải không?    ...

Dưới tán cây lộc vừng

Bố nói tôi di chuyển bàn ở trong nhà ra ngoài sân dưới tán cây lộc vừng. Tôi cau mày, không phải không muốn giúp bố, mà mùa hoa lộc vừng nở rộ, cánh hoa rụng lả tả, ngồi dưới tán cây có nhiều côn trùng xuất hiện. Nhưng...
spot_img

Tháng Tư hương dẻ

M ột sớm mai thức giấc, bỗng hương dẻ ngọt ngào đã chờ sẵn trên khung cửa sổ màu xám tro cùng chú mèo mun khoanh tròn say sưa bên chồng sách đêm...

Xin lỗi hoa xoan

N hững cây xoan thẳng chạy dài trồng đều tăm tắp ven đê đang mùa trổ hoa bên bờ đê ven sông mà lâu lắm rồi nay mới có dịp được gặp lại....

Biển – mẹ – và con

Tôi không phải là người con của mảnh đất miền Trung. Nhưng không phải vì thế mà tôi không đau nỗi đau của người mẹ miền Trung thương nhớ ấy…           Tôi đến miền Trung một ngày rát bỏng, khi con tim vẫn tím bầm: chẳng thể nào níu mẹ tôi ở lại với thế gian. Trốn chạy, tôi tìm về với biển. Tôi muốn vẫy vùng, ngụp lặn, để biển cuốn phăng đi những ưu sầu. Và nữa, không hiểu sao đứng trước biển bao dung, bát ngát đến tận cùng, tôi có ngay cái ý nghĩ mẹ đang ở đây - nhìn tôi, ôm...

Người đàn bà khóc

T rỗi lên trong một buổi chiều những điều ám ảnh, như mưa về, như gió về, như nắng tắt, như trăng lặn, như người xa bằn bặt, như người đâu ngoảnh mặt, như những trái tím khóa chặt, nín thở thinh lặng. Buổi chiều hôn mê. Tiếng khóc của...

Bố tôi là xe ôm

sẽ mang đến cho ta hy vọng và thắp sáng niềm tin vào cuộc đời! Tôi cũng mơ ước bây giờ sẽ được như cô học trò của tôi, dõng dạc khoe với...

Những ngày áp tết

Sáng thức dậy trời se se lạnh, mưa lây phây như rắc bụi trên những phố dài , ngang qua ngõ nhà ai chợt nghe tiếng hát đầy không khí mùa xuân vọng...

Tháng Tư hương dẻ

M ột sớm mai thức giấc, bỗng hương dẻ ngọt ngào đã chờ sẵn trên khung cửa sổ màu xám tro cùng chú mèo...

Ban mai hồng

N àng thức dậy thật sớm ở một nơi rất xa. Ngôi nhà xinh được tọa trên đỉnh một ngọn đồi này và dưới chân của một ngọn đồi khác. Những ngọn đồi trập...

Dưới tán cây lộc vừng

Bố nói tôi di chuyển bàn ở trong nhà ra ngoài sân dưới tán cây lộc vừng. Tôi cau mày, không phải không muốn giúp bố, mà mùa hoa...

Những vòng quay của mẹ về đâu?

C ậu em gửi cho tôi hình mẹ già đang xay bột. Thế là cả...

Phù sa đời cha

C ha trầm lành như đất, tôi là con gái nhưng đáo để nghịch ra...

Hoa gọi tên mùa

Tháng ba. Mưa bụi, nắng non với hoa xoan. Một loài hoa cứ lặng lẽ...

Mùa hoa gạo đỏ

Q uê tôi đất đai màu mỡ, khí hậu ôn hòa nên nơi đây có...

Những vòng xe của mẹ

T iếng cọt kẹt thuở nào vẫn trở đi trở lại trong những giấc mơ...

Nên bị gai đâm

Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....

Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ vùn...

Phù sa đàn bà

Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
spot_img

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên Giàng A Chính, nhưng thời...

Dòng sông thương nhớ

Mai đành xa sông Thương tóc dài Vạn Kiếp tình yêu xin gửi lại Xuân ơi xuân...lẽ nào im lặng mãi Hạ...

Tháng Mười bẻ nắng sau lưng chiều

Sau lưng chiều, tháng Mười bẻ nắng, mùa thu như người đàn bà mãn vụ lẳng lặng gói ghém...

Đà Lạt kiêu kỳ một giấc mơ hoa

Giữa tháng tám lãng du tôi đã từng thấy những chùm hoa vàng lác đác hai bên con đường...

Những gương mặt phố

Tôi chưa bao giờ hết yêu phố ngay cả khi phố mang gương mặt trầm tư. Cũng như bao...