26 C
Hanoi
Thứ tư, Tháng mười một 6, 2024

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần...

Hoa dại

Những tái tê cóng rét của mùa...

Vệt nắng ngày giữa năm

K hi những cơn mưa giông bất...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang biền biệt”. Sim cũng như buổi chiều tà đẹp, một vẻ đẹp không thể gọi tên. Tôi cố suy nghĩ đặt cho nó một cái tên thật gợi mà không dẫm vào bóng dáng người xưa. Loay hoay với suy nghĩ về tên gọi mà tôi vấp phải một gốc sim, suýt ngã. À, mà việc gì phải tìm ra một cái tên mới. Cứ gọi nó là sim. Chỉ là sim thôi. Sim bềnh bồng nơi lưng chừng đồi, bềnh bồng nơi lưng chừng dốc, bềnh bồng… bềnh bồng…...

Ngọn hải đăng làng tôi

Mỗi một miền quê, nơi con người sinh ra, lớn lên và đi xa đều có những thứ vô hình để gợi thương gợi nhớ. Đó có thể là lời ru của mẹ,...

Tháng Tư hương dẻ

M ột sớm mai thức giấc, bỗng hương dẻ ngọt ngào đã chờ sẵn trên khung cửa sổ màu xám tro cùng chú mèo mun khoanh tròn say sưa bên chồng sách đêm...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang biền biệt”. Sim cũng như buổi chiều tà đẹp, một vẻ đẹp không thể gọi tên. Tôi cố suy nghĩ...
spot_img

Hoa dại

Những tái tê cóng rét của mùa đông cuối cùng cũng đến lúc phải kết thúc, nhường chỗ cho các loài hoa xuân bung sắc Cho những nụ mầm mở xanh mắt tí...

Như vị muối chung lòng biển mặn

N hiều lần, tôi thử đứng trước những cánh đồng muối để tìm cho được vẻ đẹp lấp lánh trong những câu chuyện về đời muối. Những hạt muối đi vào đời sống,...

Nắng từ quê ngoại

Tháng Sáu không biết bao nhiêu là nắng. Nắng từ đồi bãi nắng vào, nắng từ thung lũng nắng ra, nắng đậu hiên nhà, nắng rơi bậu cửa, chao ơi là nắng.            Nó, một đứa con gái có khuôn mặt hiền từ và thánh thiện, hai bím tóc lí la, lí lắc đung đưa trong gió. Nó có đôi mắt đẹp, thu hút ánh nhìn đến kì lạ. Nó yêu nắng, ghét mưa, ghét luôn cả giông bão, những hôm trời mưa mắt nó buồn như hồ thu thăm thẳm. Hồi ngoại tôi còn sống, ngoại vẫn bảo: con gái mà có đôi mắt buồn rồi sẽ khổ cả đời. Tôi thì chả thấy nó khổ, chỉ thấy nó lúc nào cũng được quan tâm, chiều chuộng. Những năm tháng học cấp ba cùng nó tôi biết, đã bao chàng trai chết chìm, chết khổ khi nhìn vào đáy mắt buồn như hồ thu đầy mơ màng sương khói của nó.                         Nó chơi thân với...

Tôi về nằm dưới giấc trưa

Tôi chạy như bay trên đồng cỏ mướt xanh. Gót chân trần chạm vào lụa là cỏ biếc. Chưa bao giờ êm ái gọi tên ngọt mềm đến thế. Mặc cậu bạn chạy theo sau mướt mải. Tôi quay lại. Khanh khách cười. Rồi lại băng đi. Cỏ thênh thang gọi mời. Chưa bao giờ, chưa bao giờ, tôi thấy chân trời xanh thế…      Tôi chạy như bay...

Sa Pa – Một góc hồn tôi

             Có phải sống với biển quá lâu nên lòng tôi thường tương tư xứ núi? Những con đường đèn vàng hiu hắt của Đà Lạt những năm...

Hà Nội phố Thu mộng sắc vàng phai

M uốn níu Thu thong thả vàng phai lá... Không biết có phải mộng khi bỗng dưng tôi như lạc vào một không gian pha lê màu vàng phai của mùa lá đổ trên các...

Chè khoai vạc

Tháng Chạp ta đã đến thật gần. Tiết trời năm nay thật lạ. Hình như tính khí cũng trở nên thất thường. Mấy hôm...

Bãi giữa quê tôi

G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang...

Vệt nắng ngày giữa năm

K hi những cơn mưa giông bất chợt đổ xuống giữa cái nóng hừng hực,...

Chè khoai vạc

Tháng Chạp ta đã đến thật gần. Tiết trời năm nay thật lạ. Hình như...

Tháng Mười ơi cơn gió lạnh về

Tháng Mười phố biển có những buổi chiều mưa dấm dứt. Đâu rồi cái ào...

Hoa vườn mẹ

M ẹ tôi có phong thái, nếp sống rất “tư sản” kiểu nhân vật bà...

Lộc vừng dệt áo cô dâu

t háng sáu, người gặp người sau khoảng thời gian bận rộn, cùng ăn một...

Nên bị gai đâm

Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....

Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ...

Phù sa đàn bà

Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
spot_img

Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội

Sáng nay Quảng Trị trở gió, Hà thành có lạnh lắm không? Từng làn gió lùa vào lòng ta...

Vũng Tàu thành phố tôi yêu

T ôi viết về Sài Gòn, Hà Nội, Đà lạt…về những nơi bước chân mình đã từng in dấu....

Cô gái Chư Đang Ya

Tôi đã đến Tây Nguyên, đã ở Tây Nguyên, đã đi Tây Nguyên đã cồn cào Serepôk, đã trăng...

Chiều thơm

Tác giả Mộc NhiênN gày cạn dần, mặt trời bình thản mọng tròn lẫn vàng ươm như quả thị...

Sông Lam trở dạ

Trên dòng sông Lam ai chan nắng chiều. Ngược dòng sông Lam ai xõa ngày xưa ngày nay. Xuôi...