Vườn nhà có hàng chuối xanh non
B ố đẻ tôi mất sớm từ khi tôi còn là cô bé bốn tuổi nên thời thơ ấu, tôi luôn thiếu thốn tình cảm, mong ước có được sự chăm sóc của người cha. Ngày tôi về làm dâu, tôi cảm nhận được, bố chồng không coi mình là người ngoài mà như con gái trong nhà. Tôi hạnh phúc khi bố đón tôi bằng sự bao dung, dạy tôi cách vun vén gia đình bằng những điều giản dị. Một ánh nhìn thấu hiểu, một lời nhắc nhở ân cần của bố đều khiến tôi thấy thật ấm áp. Ông không bao giờ nặng lời nhưng cũng chẳng nuông chiều. Từng lời ông nói, từng việc ông làm,...
Hai mùa hạ tím

Nắng bắt đầu vàng, nắng không còn ngập ngừng bẽn lẽn như ngày đầu xuân. Nắng miên man, mải miết, lang thang, rong ruổi trên cánh đồng, trên hè phố, xôn xao cùng...
Và em nhớ, giữa chúng ta là những cơn mưa
Ngày chúng ta có nhau, mưa trắng trời xứ Nghệ. Mưa ào ào cuốn theo gió hất tung mọi thứ vướng vào nó. Điện và đường truyền chập chờn bởi giông tố khiến...
Giếng Vừng thương nhớ
T ôi vừa bắt gặp những ngọt ngào thơ cũ qua hình ảnh một cái giếng đồng phủ đầy rong rêu. Một bà mẹ quê mặc đồ bà ba, đội nón cời khom mình múc nước. Cạnh bờ giếng là đôi thùng cũ kỹ. Quanh đó là ruộng lúa,...
Vườn nhà có hàng chuối xanh non
B ố đẻ tôi mất sớm từ khi tôi còn là cô bé bốn tuổi nên thời thơ ấu, tôi luôn thiếu thốn tình cảm, mong ước có được sự chăm sóc của...
Niệm khúc tháng Giêng

T háng Giêng về rồi! khi giàn tầm xuân khoe sắc hồng thắm cả góc sân là anh lại thủ thỉ vào tai tôi những lời êm ái như thế! Đúng thật! Tháng...
Màu của bình yên
Sớm sớm, chiều chiều giữa những ngày giãn cách, phong tỏa dịch dã, tôi hay lên tầng cao sân thượng nhìn xuống phố phường, hoài nhớ những ngày phóng khoáng, tự do ngang dọc khắp nơi. Trên ấy có khoảng không gần thiên nhiên nhất mà hiện tại tôi được thụ hưởng, có cây xanh, hoa nở, không khí trong veo và gió nữa, gió lặng lẽ, dịu dàng ve vuốt... Bây giờ đã vào giữa mùa thu, vòm sấu phía kia đường chỉ còn phất phơ vài quả chín, mấy đóa phượng vĩ cuối cùng le lói điểm chút lửa tàn vào trời xanh, xa xa là tán bằng lăng loáng thoáng vài chùm hoa héo muộn... Tôi nhớ quá người thân, bạn bè! Những ngày này, không ai rủ ai mà tự nhiên nhóm bạn tôi ở nhiều tỉnh thành hay chụp...
Hạnh phúc nở hoa

d ưới chùm nắng non buổi sớm, những giọt nước li ti trong suốt đọng trên lá hắt ra thứ ánh sáng lung linh, tinh khiết. Hàng trăm tia nước mát lành đang rửa trôi lớp bụi trắng mỏng trả lại màu xanh mỡ màng cho những chiếc lá hạnh phúc. Mấy cành dài vươn mình đón nắng khẽ rung rinh, nhảy nhót. Tôi như nghe được cả tiếng...
Hương ngọc lan
Sớm nay, cô bé mười lăm tuổi chợt ngỡ ngàng nhận ra cây ngọc lan cạnh hiên nhà đã bung nở những bông hoa đầu tiên. Thảo nào đêm qua học bài khuya,...
Phố, heo may và hoa sữa
Bạn cứ vô tình hay hữu ý, có một chuyến đi xa, thật xa, rồi bất ngờ trở về Vinh cữ cuối tháng Chín, đầu tháng Mười này. Đón bạn, trong đêm, ngoài...
Ký ức khoai dong riềng
T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa”...
Bãi giữa quê tôi
G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...
Giếng Vừng thương nhớ
T ôi vừa bắt gặp những ngọt ngào thơ cũ qua hình ảnh một cái giếng đồng phủ đầy rong rêu. Một bà mẹ quê mặc đồ bà ba,...
Ký ức khoai dong riềng
T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa”...
Đê làng và mẹ
B ao lâu rồi, tôi chưa đặt chân lên con đê làng thân thuộc ấy? Bao lâu rồi, tôi không còn nhìn thấy bóng...
Căn bếp mùa Đông
Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá...
Ba tôi
Tôi đi trên cát, cảm thấy dưới chân mình bỏng rát. Chút nóng giòn hầm hập kéo tôi về miền ký ức tuổi thơ,...
Màu hoa thương nhớ
Từ khi khánh thành đoạn đường tránh lũ từ thị trấn Tiên Kỳ vòng lên bãi đá Lò Thung về làng Lộc Yên (thuộc...
Nên bị gai đâm
Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....
Sủng Là man dại khèn Mông
Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...
Tương tư ở xứ Ninh Kiều
Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...
Thương nhớ vùng cao
Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ...
Phù sa đàn b
Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
Cây gạo làng
Cây gạo làng tôi đứng ở một góc sân chùa. Từ dưới bến sông nhìn lên qua một con...
Mây bay cổng trời

Đường rõ dần dấu chân, mây bắt đầu sáng trên cổng trời Mường Lống, đôi ba tiếng gà ậm...
Thương một dòng sông

T ôi sinh ra ở một bản Mường nhỏ của vùng núi xứ Thanh, nơi thuộc phần lưng chừng...
Dã quỳ phố núi thênh thang

Ai lên phố núi cho tôi ẩn mình sương chùng mỏng gối. Ai về phố núi cho tôi thảng...
Mường Lống – Hồn về từ muôn trùng

Tôi lên Mường Lống đã lâu lắm rồi, lâu như tiếng thở dài con trâu đẩy dốc, lâu như...