Dương Châu Giang
Tôi viết " Mặn mòi Hà Nội " khi trái tim cồn lên bao đợt sóng. Muốn giơ đôi tay bé nhỏ níu cha ở lại, nhưng mùa đông tàn nhẫn vẫn cứ cuốn cha đi...
Ngày em đến
“Rồi em đến, em đến bên anh cho anh ngỡ ngàng
Tựa như có con suối đi qua trong tim nhẹ nhàng
Và em nghiêng mái...
Mùa hoa thương nhớ
Đứng lặng dưới gốc cây, cô ngước mắt nhìn lên. Bắt gặp bung biêng những chùm bưởi trắng. Hoa trắng như nỗi nhớ. Trắng...
Biển – mẹ – và con
Tôi không phải là người con của mảnh đất miền Trung. Nhưng không phải vì thế mà tôi không đau nỗi đau của người...
Đi tìm mùa thu
Tôi đi về phía dòng sông lựng đỏ - Người bạn thủy chung theo tôi suốt bao năm tháng dại khờ. Biết bao lần...
Tháng Mười thương nhớ
Khi tháng mười khẽ khàng chạm vào góc phố, tôi lại nao nao nhớ về những ngày tháng mười xưa… Tháng Mười. Nắng thủy...
Hoa phố
Trời còn tối đất. Những sợi sương mỏng mảnh, quyến luyến không trung hệt như những sợi nhớ sợi thương sắp tan vào gió....
Ngã vào chiều xanh
Chiều nay gặp lại người thương
Nôn nao nhớ những nẻo đường tuổi thơ… ...
Mặn mòi Hà Nội
Hà Nội. Là ngày đầu tiên tôi đi thi đại học. Giữa hàng ngàn phụ huynh chờ đón ngoài kia, tôi vẫn nhận ra...