Bùi Thanh Hà
Những đêm sâu thao thức
nước mắt trôi vào biển sầu tối đen
những vì sao cháy lên
niềm tin lấp lánh
Dòng vật chất tối - sáng
nước mắt và nụ cười
cùng lơ lửng nối kết sự sống chơi vơi
Cõi tinh cầu khát vòng tay kết thành lửa ấm...
Dòng sông thương nhớ
Mai đành xa sông Thương tóc dài
Vạn Kiếp tình yêu xin gửi lại
Xuân ơi xuân...lẽ nào im lặng mãi
Hạ chưa về nhưng nắng đã...
Nơi ấy có hoa cười trên đá
Bạn đã bao giờ một mình đứng trên đỉnh núi bạt ngàn hoa tam giác mạch trắng tím hồng, trên đầu mây bay, gió...
Màu của bình yên
Sớm sớm, chiều chiều giữa những ngày giãn cách, phong tỏa dịch dã, tôi hay lên tầng cao sân thượng nhìn xuống phố phường,...