29 C
Hanoi
Thứ Tư, Tháng 5 21, 2025

Vườn nhà có hàng chuối xanh non

B ố đẻ tôi mất sớm từ...

Hạnh phúc nở hoa

d ưới chùm nắng non buổi sớm,...

Giếng Vừng thương nhớ

T ôi vừa bắt gặp những ngọt...

Vườn nhà có hàng chuối xanh non

B ố đẻ tôi mất sớm từ khi tôi còn là cô bé bốn tuổi nên thời thơ ấu, tôi luôn thiếu thốn tình cảm, mong ước có được sự chăm sóc của người cha. Ngày tôi về làm dâu, tôi cảm nhận được, bố chồng không coi mình là người ngoài mà như con gái trong nhà. Tôi hạnh phúc khi bố đón tôi bằng sự bao dung, dạy tôi cách vun vén gia đình bằng những điều giản dị. Một ánh nhìn thấu hiểu, một lời nhắc nhở ân cần của bố đều khiến tôi thấy thật ấm áp. Ông không bao giờ nặng lời nhưng cũng chẳng nuông chiều. Từng lời ông nói, từng việc ông làm,...

Cánh cò trong nỗi mênh mang

Thành viên của Tản Văn Hay từ 29 tháng 7, 2021. Một buổi sáng mùa hè, tôi dẫn hai con về thăm mẹ. Từ ngoài cổng đã nhìn thấy mẹ đang lúi húi múc nước...

Thầu đâu giờ ở nơi đâu

Tháng ba đến đầu làng. Trời chuyển mưa lất phất. Tôi ngồi dõi mắt ra đầu ngõ chỉ thấy lưa thưa những bông hồng đang bung nở. Khóm hồng leo, tôi trồng hơn...

Giếng Vừng thương nhớ

T ôi vừa bắt gặp những ngọt ngào thơ cũ qua hình ảnh một cái giếng đồng phủ đầy rong rêu. Một bà mẹ quê mặc đồ bà ba, đội nón cời khom mình múc nước. Cạnh bờ giếng là đôi thùng cũ kỹ. Quanh đó là ruộng lúa,...
spot_img

Vườn nhà có hàng chuối xanh non

B ố đẻ tôi mất sớm từ khi tôi còn là cô bé bốn tuổi nên thời thơ ấu, tôi luôn thiếu thốn tình cảm, mong ước có được sự chăm sóc của...

Niệm khúc tháng Giêng

T ​háng Giêng về rồi! khi giàn tầm xuân khoe sắc hồng thắm cả góc sân là anh lại thủ thỉ vào tai tôi những lời êm ái như thế! Đúng thật! Tháng...

Nơi ấy là quê hương

Người lại người, ngày lại ngày, thiên hạ vẫn trở lại Bạch Dinh như trở về ngôi nhà của mình. Chẳng có điều lạ kỳ nào xảy ra khi bạn không coi thiên hạ là quê hương. Ở đâu có tình yêu ở đó sẽ là quê hương. Khi con cá sinh ra, quê hương của nó là nước, bất cứ nơi nào có nước. Khi bông hoa sinh ra, quê hương của nó là ánh sáng, bất kỳ nơi nào ánh sáng. Khi tôi sinh ra, quê hương là câu hát ru của mẹ, ở nơi nào mà không có có lời ru? Trở lại Bạch Dinh con đường vẫn thế, mùa xuân vẫn vậy, mùa hạ vẫn vậy, chỉ có đôi bàn chân tôi không thế. Đôi bàn chân của con người ta, khi sức trẻ khỏe khoắn lại thường hay vấp ngã, khi thanh xuân bắt đầu vơi cạn thì lạ thay nó lại cứng cáp và chắc...

Hạnh phúc nở hoa

d ưới chùm nắng non buổi sớm, những giọt nước li ti trong suốt đọng trên lá hắt ra thứ ánh sáng lung linh, tinh khiết. Hàng trăm tia nước mát lành đang rửa trôi lớp bụi trắng mỏng trả lại màu xanh mỡ màng cho những chiếc lá hạnh phúc. Mấy cành dài vươn mình đón nắng khẽ rung rinh, nhảy nhót. Tôi như nghe được cả tiếng...

Cây gạo bến sông

Quản trị Tản Văn Hay từ ngày 16 tháng 9, 2019. C ây gạo đứng trên bến sông từ bao giờ không còn ai nhớ nữa. Người già ở làng Đoài trong hoài niệm mênh...

Dặm ngàn thiên lý bóng câu

Người ta nói rằng trong khung của lá số tử vi có bốn cung Dần, Thân, Tỵ, Hợi , tí ngọ mão dậu...gọi là tứ sinh, tứ tuyệt, tứ mã. Tôi chả dám...

Ký ức khoai dong riềng

T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa”...

Bãi giữa quê tôi

G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...

Giếng Vừng thương nhớ

T ôi vừa bắt gặp những ngọt ngào thơ cũ qua hình ảnh một cái giếng đồng phủ đầy rong rêu. Một bà mẹ quê mặc đồ bà ba,...

Ký ức khoai dong riềng

T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa”...

Đê làng và mẹ

B ao lâu rồi, tôi chưa đặt chân lên con đê làng thân thuộc ấy? Bao lâu rồi, tôi không còn nhìn thấy bóng...

Căn bếp mùa Đông

Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá...

Ba tôi

Tôi đi trên cát, cảm thấy dưới chân mình bỏng rát. Chút nóng giòn hầm hập kéo tôi về miền ký ức tuổi thơ,...

Màu hoa thương nhớ

Từ khi khánh thành đoạn đường tránh lũ từ thị trấn Tiên Kỳ vòng lên bãi đá Lò Thung về làng Lộc Yên (thuộc...

Nên bị gai đâm

Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....

Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ...

Phù sa đàn bà

Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
spot_img

Miền hoa ban trắng

Không hồng dịu như đào phai, mộc mạc như tam giác mạch, không rực rỡ như đỗ quyên, không...

Trở lại Ayun Pa

C on người ta thật kì lạ, luôn khao khát được đi xa, đến những vùng trời mới, khám...

Bến Nghè tha thiết niềm yêu

N gày bé bằng cái kẹo, bắt đầu biết mặt chữ, mỗi lần đi học về, tôi đều dừng lại,...

Mùa cải về bên núi

Cuối chiều, những sợi nắng vắt ngang chân núi bắt đầu nhạt dần. Thi thoảng, một cơn gió se...

Hà Nội trong em và trong tôi

Hà Nội không phải nơi tôi sinh ra. Hà Nội không phải nơi tôi lớn lên. Hà Nội cũng...