Vừa thoáng tiếng còi tàu…
Từ thơ bé, khi được đi tàu cùng bố mẹ, tôi đã nhận ra cảm giác bâng khuâng lúc tàu sắp rời sân ga, nghe tiếng còi da diết vọng trên sân như giục giã, như nhắn nhủ, tôi đã ngạc nhiên vì đứa trẻ trong tôi ngày ấy không hiểu sao đã cạn vơi rất nhiều háo hức bởi nỗi da diết dẫu chỉ mơ hồ từ âm thanh tiếng còi tàu. Rất may, đoàn tàu sầm sập lao đi trên ray, đưa tôi qua bao cảnh làng quê, đồng ruộng, được ngắm nhìn bao nhiêu cỏ cây, mây nắng, những cánh đồng cỏ xanh bát ngát, những đàn bò thong dong, những đứa trẻ áo nâu ngả...
Mưa qua miền kí ức
Tôi quen em trong một chiều mưa mùa hạ. Khi chuyến tàu chợ cuối cùng trong ngày về ga hàng cỏ. Em là sinh viên năm cuối của một trường đại học ở...
Du hành xứ Huế bằng thơ Khơi nhạc Hồ

Tôi đã đến Huế như bóng chim, như tăm cá và như những sân ga biền biệt mưa chiều. Còn Khơi đến Huế bằng ảo vọng...
Căn bếp mùa Đông
Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông mình. Đất trời hanh hao đón một mùa đông mới. Chị em tôi chui ra khỏi chăn chờ...
Bâng khuâng chiều thị xã
Tôi trở về thị xã một chiều mưa, cơn mưa không ồn ào mà rơi êm vào kí ức, đánh thức một miền nhớ xa xôi, thuở thị xã còn là một thị...
Tản mạn Hà Nội
Tôi thường tới Hà Nội vào thời gian buổi đêm hoặc rạng sáng. Đó là một Hà Nội khác nhiều so với ban ngày. Không inh ỏi còi xe, không mịt mù khói...
Những mùi hương hạnh phúc

Điqua năm tháng của đời người, thứ làm cho chúng ta hạnh phúc có khi không phải là điều gì xa xôi ở đâu cả. Đối với tôi, những ký ức êm đềm của tuổi thơ luôn làm lòng thấy dịu êm mỗi khi nhắc lại. Những hình ảnh và âm thanh luôn như thước phim chiếu chậm trong đầu, nhưng cái tôi đặc biệt nhớ đó là những mùi hương. Những mùi hương mà mỗi khi nhắc lại, ta có cảm giác như nó vẫn đâu đây, trong không gian hiện tại mà như ngày xưa cũ. Đó là mùi hương của nồi cá mẹ kho một chiều mưa bên nồi cơm nghèo khoai nhiều hơn gạo. Mẹ kể những năm sinh tôi thiếu thốn mọi bề, thiếu từ cái ăn cho đến cái mặc. Những năm 1980 nhà tôi ăn bo bo thay cơm trắng. Cơm còn không đủ thì nói gì đến thức ăn, nhà tôi lại...
Vừa thoáng tiếng còi tàu…
Từ thơ bé, khi được đi tàu cùng bố mẹ, tôi đã nhận ra cảm giác bâng khuâng lúc tàu sắp rời sân ga, nghe tiếng còi da diết vọng trên sân như giục giã, như nhắn nhủ, tôi đã ngạc nhiên vì đứa trẻ trong tôi ngày ấy không hiểu sao đã cạn vơi rất nhiều háo hức bởi nỗi da diết dẫu chỉ mơ hồ từ âm...
Những ngày cuối năm
Những ngày này không có tên và ghi chú đặc biệt trong tờ lịch. Tôi biết thế. Nhưng có hề chi, tôi vẫn cảm thấy và mường tượng một cách rõ ràng rằng...
Hoa dại Hà thành
Hà Nội phồn hoa, náo nhiệt. Hà Nội trầm mặc, cổ kính. Hà Nội ngàn năm văn hiến… Những điều ấy không ai trong chúng ta không nhắc đến mỗi khi nói về...
Ba tôi
Tôi đi trên cát, cảm thấy dưới chân mình bỏng rát. Chút nóng giòn hầm hập kéo tôi về miền ký ức tuổi thơ,...
Bãi giữa quê tôi
G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...
Căn bếp mùa Đông
Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá cuối thu lặng lẽ buông...
Màu hoa thương nhớ
Từ khi khánh thành đoạn đường tránh lũ từ thị trấn Tiên Kỳ vòng lên...
Về đồi sim lại nhớ màu hoa
K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có...
Vệt nắng ngày giữa năm
K hi những cơn mưa giông bất chợt đổ xuống giữa cái nóng hừng hực,...
Nên bị gai đâm
Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....
Sủng Là man dại khèn Mông
Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...
Tương tư ở xứ Ninh Kiều
Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...
Thương nhớ vùng cao
Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ...
Phù sa đàn b
Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
Phố vàng mấy độ
Có dịp lưu lại Tam Kỳ (Quảng Nam) đúng vào mùa lễ hội hoa sưa, lòng luyến lưu cái...
Ký ức làng

Thỉnh thoảng trở về, ngắm nhìn những chuyến xe lao vụt qua tôi lại thảng thốt như mình vừa...
Thương lắm Phồng ơi

Hà Nội hoa sữa hoa sưa. Sài Gòn bay lá me rơi. Hải Phòng bung trời phượng Vỹ. Có...
Thông reo phố núi
Thành viên của Tản Văn Hay từ 29 tháng 3, 2021. M ỗi khi đi đâu đó trở về trên con...
Nơi để quay về
Xuân Lộc lại đón tôi vào giữa tháng năm. Cơn mưa chiều lất phất cộng với mùi hơi đất...