22.8 C
Hanoi
Thứ năm, Tháng mười hai 5, 2024

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời...

Giữa quê lòng lại nhớ quê

Tôi sinh ra ở quê, lớn lên...

Đèn thương nhớ ai

Trong nhiều đêm chập chờn thức ngủ,...

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời gian buổi đêm hoặc rạng sáng. Đó là một Hà Nội khác nhiều so với ban ngày. Không inh ỏi còi xe, không mịt mù khói bụi, đường rộng lối không tắc, phố dịu êm không giật thót những ồn ào. Hà Nội thời điểm này trầm lắng cùng với muôn ánh đèn, dịu dàng ôm lấy con phố, hàng cây.      Tôi thường tới Hà Nội khi phố còn ngủ say, bốn bề đều an tĩnh. Đâu đó thoảng đưa tiếng chổi cô lao công gom rác, đâu đó chiếc xe ba gác nho nhỏ cũ mèm hòa mình vào khung trời lúc ba giờ sáng, dáng người cùng với dáng...

Hoa và người Hà Nội

Chẳng thơm cũng thể hoa nhài Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An... Ai mà chẳng biết câu ca xưa ca ngợi nét đẹp thanh lịch của người Hà Nội và truyền thống văn...

Ở đầm Vạc, viết cho cò

                                           Mộ tiếng đầm Vạc đã lâu, qua lại đường này dễ cũng...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang biền biệt”. Sim cũng như buổi chiều tà đẹp, một vẻ đẹp không thể gọi tên. Tôi cố suy nghĩ...
spot_img

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời gian buổi đêm hoặc rạng sáng. Đó là một Hà Nội khác nhiều so với ban ngày. Không inh ỏi còi xe, không mịt mù khói...

Đèn thương nhớ ai

Trong nhiều đêm chập chờn thức ngủ, tôi thấy mình lơ lửng giữa những vầng sáng le lói của ngọn đèn dầu. Ánh vàng nhàn nhạt liu riu ấy như một nốt trầm...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang biền biệt”. Sim cũng như buổi chiều tà đẹp, một vẻ đẹp không thể gọi tên. Tôi cố suy nghĩ đặt cho nó một cái tên thật gợi mà không dẫm vào bóng dáng người xưa. Loay hoay với suy nghĩ về tên gọi mà tôi vấp phải một gốc sim, suýt ngã. À, mà việc gì phải tìm ra một cái tên mới. Cứ gọi nó là sim. Chỉ là sim thôi. Sim bềnh bồng nơi lưng chừng đồi, bềnh bồng nơi lưng chừng dốc, bềnh bồng… bềnh bồng… như mơ hồ, như lãng đãng mà gần gũi, quen thân. Sim bềnh bồng mà lênh loang… Tôi len lỏi trong đồi sim, “ôi đồi sim tím chạy xa tít lan dần trong bóng tối”. Tôi chạy mà không thoát khỏi một đồi sim cùng chạy ngút ngàn tím ngát trong ánh nắng cuối chiều. Tôi chạy mà không thoát khỏi...

Tôi về nằm dưới giấc trưa

Tôi chạy như bay trên đồng cỏ mướt xanh. Gót chân trần chạm vào lụa là cỏ biếc. Chưa bao giờ êm ái gọi tên ngọt mềm đến thế. Mặc cậu bạn chạy theo sau mướt mải. Tôi quay lại. Khanh khách cười. Rồi lại băng đi. Cỏ thênh thang gọi mời. Chưa bao giờ, chưa bao giờ, tôi thấy chân trời xanh thế…      Tôi chạy như bay...

Phê tê bốc và xê búc

             Nhà Nội nằm trên dải đất kéo suốt bờ sông Hồng ngầu ngầu sắc đỏ. Lớp phù sa tháng năm vun bồi ấy đã nuôi lớn bao...

Trăng chiều

Thành viên của Tản Văn Hay từ 11 tháng 9, 2018. V ẻ quyến rũ của trăng chiều phải chăng là ở sự lỡ làng, chênh vênh, chới với trong khoảng thời gian và không...

Như cánh hoa bay

Cô bạn thuở hoa niên vừa gửi qua zalo khoe rổ hoa dầu sớm nay mới nhặt trên đường tập thể dục về. Ôi...

Bãi giữa quê tôi

G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang...

Vệt nắng ngày giữa năm

K hi những cơn mưa giông bất chợt đổ xuống giữa cái nóng hừng hực,...

Chè khoai vạc

Tháng Chạp ta đã đến thật gần. Tiết trời năm nay thật lạ. Hình như...

Tháng Mười ơi cơn gió lạnh về

Tháng Mười phố biển có những buổi chiều mưa dấm dứt. Đâu rồi cái ào...

Hoa vườn mẹ

M ẹ tôi có phong thái, nếp sống rất “tư sản” kiểu nhân vật bà...

Lộc vừng dệt áo cô dâu

t háng sáu, người gặp người sau khoảng thời gian bận rộn, cùng ăn một...

Nên bị gai đâm

Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....

Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ...

Phù sa đàn bà

Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
spot_img

Hà Nội đẹp từ những điều đã cũ

Đã bắt đầu có những giọt mưa xuân gọi mùa rộn rã, đâu đây trời vẫn còn sót lại...

Mùa lúa nương

t háng Ba về, khi những khóm hoa đơn đua nhau khoe sắc vàng rực rỡ trên khắp các...

Mùa hoa nơi cực Bắc

Ai đã lên Hà Giang khi sang xuân, dù chỉ một lần cũng không thể quên những sắc hoa...

Ngọn khói làng

L àng tôi nhỏ lắm, nhỏ đến nỗi mỗi buổi sớm mai nhà đầu làng nhóm bếp thì nhà ở...

Hội An cổ kính ngự trị trong mỗi nẻo hồn

Một buổi chiều như bao buổi thủy triều dềnh lên ai mà đắn đo, từ cảng Đà Nẵng tôi...