Ký ức khoai dong riềng
T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa” như thế cũng đủ biết tháng giêng nó dài rộng đến mức nào rồi. Trong thơ ca, tháng giêng tuyệt đẹp. Tháng giêng với ngạt ngào hương bưởi, hoa lá khoe sắc khoe hương, én chao liệng trên cánh đồng lúa xanh rờn. Tháng giêng với tiếng trống chèo say nghiêng ngã đình làng với những lời hẹn hò tình tứ. Tháng giêng mưa bụi bay, hoa xoan vương lên mái đầu người thương với những ánh mắt trìu mến lãng mạn làm cho người ta nôn nao với những đêm trường khó ngủ... Tôi...
Chim én tuổi thơ
Ngày tôi còn nhỏ, nhà tôi chỉ là một ngôi nhà tranh vách đất, giống như nhiều nhà khác trong một phố chợ nghèo. Chẳng biết từ lúc nào và như thế nào, có...
Soi bóng ao quê
Quê tôi vùng chiêm trũng châu thổ sông Hồng. Nhà ai cũng có một cái ao. Ngày ấy nhà tôi có hẳn hai cái ao. Một cái ao...
Ký ức khoai dong riềng
T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa” như thế cũng đủ biết tháng giêng nó dài rộng đến mức nào rồi. Trong thơ ca, tháng giêng tuyệt đẹp. Tháng giêng với...
Niệm khúc tháng Giêng

T háng Giêng về rồi! khi giàn tầm xuân khoe sắc hồng thắm cả góc sân là anh lại thủ thỉ vào tai tôi những lời êm ái như thế! Đúng thật! Tháng...
Những thanh âm vô biên

C ó đôi lúc tôi tự hỏi, nếu trên đời này không có thanh âm con người sẽ sống ra sao, những sinh vật khác cũng vậy. Gọi nhau, giao tiếp, chia sẻ...
Huế dạ
T ôi sinh ra và lớn lên ở nơi mà tiếng “vâng” là đồng thuận. Nếu đồng ý là vâng, ai kêu thì dạ. Và cái từ vâng ấy nó cũng nhiều cung bậc lắm. Vâng, một tiếng gọn, sắc, đanh là cái cách khẳng định chắc chắn như đinh đóng cột. Vââng hơi kéo dài là có tính chất mỉa mai, giễu cợt. Vââââ…ng kéo rất dài là khó chịu lắm. Vờng, một biến thế của vâng là vâng ạ. Vầng là vâng nhanh. Vâẩng hơi cao lên phía cuối như có dấu hỏi là đương nhiên, chuyện như thế là rất chính xác. Còn dạ, là chỉ để thưa. Hồi nhỏ tôi đi chơi, mẹ gọi năm sáu lần mới dạ rồi chạy về, bao giờ mẹ cũng với theo câu nữa: Mang cái dạ về đây. Chả biết cái dạ là gì, là tiếng dạ ấy hay là cọng rạ mà tiếng Bắc hay lẫn giữa R và...
Để lòng bận bịu
ra Giêng, dẫu lòng người đã mặc định sang Xuân, đất trời năm nay không hiểu sao vẫn bịn rịn mãi với khúc giao mùa, Đông cứ dùng dằng cùng sương lạnh và gió rét. Chiều xám lạnh giăng mây xuống những thung xa đồi vắng khiến người bất giác nao nao buồn, không dưng thấy thèm cái màu tươi sáng óng ánh ngọc ngà của những ban mai...
Mênh mang thu về
Một ngày đầu thu, hoa thiên lý cuối góc vườn đã qua những ngày hạ chói chang để rồi sau cơn mưa đêm qua hương sắc như ngọt dịu hơn, màu vàng xanh...
Chợ quê
Chợ quê thì thời nào chẳng thế, chẳng thiếu những xôn xao của người của biển. Nhưng nếu cứ đi xa thật xa cái quê hồn hậu ấy mà xem, có nhớ đến...
Những thanh âm vô biên

C ó đôi lúc tôi tự hỏi, nếu trên đời này không có thanh âm con người sẽ sống ra sao, những sinh vật...
Bãi giữa quê tôi
G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...
Ký ức khoai dong riềng
T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa” như thế cũng đủ biết...
Đê làng và mẹ
B ao lâu rồi, tôi chưa đặt chân lên con đê làng thân thuộc ấy? Bao lâu rồi, tôi không còn nhìn thấy bóng...
Căn bếp mùa Đông
Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá...
Ba tôi
Tôi đi trên cát, cảm thấy dưới chân mình bỏng rát. Chút nóng giòn hầm hập kéo tôi về miền ký ức tuổi thơ,...
Màu hoa thương nhớ
Từ khi khánh thành đoạn đường tránh lũ từ thị trấn Tiên Kỳ vòng lên bãi đá Lò Thung về làng Lộc Yên (thuộc...
Về đồi sim lại nhớ màu hoa
K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài...
Nên bị gai đâm
Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....
Sủng Là man dại khèn Mông
Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...
Tương tư ở xứ Ninh Kiều
Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...
Thương nhớ vùng cao
Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ...
Phù sa đàn b
Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
Sương giá trên cao nguyên Sìn Hồ

Mùa đông trở mình. Cái rét buốt giá của những ngày cuối năm ngậm ngùi phủ sương trắng cánh...
Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa...
Mùa chim héc

Hết tháng giêng âm lịch, trời bắt đầu có nắng ấm. Muôn cây cành nẩy lộc đâm hoa, toả...
Mùa hoa nơi cực Bắc

Ai đã lên Hà Giang khi sang xuân, dù chỉ một lần cũng không thể quên những sắc hoa...
Mây bay cổng trời

Đường rõ dần dấu chân, mây bắt đầu sáng trên cổng trời Mường Lống, đôi ba tiếng gà ậm...