20 C
Hanoi
Thứ năm, Tháng mười một 21, 2024

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời...

Giữa quê lòng lại nhớ quê

Tôi sinh ra ở quê, lớn lên...

Đèn thương nhớ ai

Trong nhiều đêm chập chờn thức ngủ,...

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời gian buổi đêm hoặc rạng sáng. Đó là một Hà Nội khác nhiều so với ban ngày. Không inh ỏi còi xe, không mịt mù khói bụi, đường rộng lối không tắc, phố dịu êm không giật thót những ồn ào. Hà Nội thời điểm này trầm lắng cùng với muôn ánh đèn, dịu dàng ôm lấy con phố, hàng cây.      Tôi thường tới Hà Nội khi phố còn ngủ say, bốn bề đều an tĩnh. Đâu đó thoảng đưa tiếng chổi cô lao công gom rác, đâu đó chiếc xe ba gác nho nhỏ cũ mèm hòa mình vào khung trời lúc ba giờ sáng, dáng người cùng với dáng...

Phở chợ phiên

Mỗi tháng gió mùa đông bắc hiu hiu thổi, lòng tôi chộn rộn nhớ những buổi chợ phiên quê mình. Ăm ắp đầy kỷ niệm sau cái bậc cửa gỗ cao trong ngôi...

Hanh heo mật trèo lên ngọn

Mỗi khi thấy gió heo may thổi về, tôi lại nhớ câu nói của bà "Hanh heo mật trèo lên ngọn". Những ruộng mía trên đồng lá đã ngả sang màu vàng cánh...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang biền biệt”. Sim cũng như buổi chiều tà đẹp, một vẻ đẹp không thể gọi tên. Tôi cố suy nghĩ...
spot_img

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời gian buổi đêm hoặc rạng sáng. Đó là một Hà Nội khác nhiều so với ban ngày. Không inh ỏi còi xe, không mịt mù khói...

Đèn thương nhớ ai

Trong nhiều đêm chập chờn thức ngủ, tôi thấy mình lơ lửng giữa những vầng sáng le lói của ngọn đèn dầu. Ánh vàng nhàn nhạt liu riu ấy như một nốt trầm...

Sa Pa – Một góc hồn tôi

             Có phải sống với biển quá lâu nên lòng tôi thường tương tư xứ núi? Những con đường đèn vàng hiu hắt của Đà Lạt những năm 80, những chiếc ô chập chờn trong sương mù che hai mái đầu chụm vào nhau chiều mùa Đông Sa Pa se sắt, gió núi quắt quay hoang hoải như tiếng gọi đại ngàn trên mảnh đất Kon tum… cứ trở trăn hoài trong ký ức tôi, cứ đau đáu một niềm mong ngày trở lại… Đà Lạt và Kon tum ở phía Nam nên khi nhớ là có thể khoác ba lô lên đường, có lẽ vậy nên Sapa cuốn hút tôi hơn một chút vì chặng đường xa ngái, vì cứ nhủ trong lòng hãy để dành đó cho những lần khám phá về sau…             Lần đầu đến Sapa tôi như một kẻ “cưỡi ngựa xem hoa”, loáng thoáng phố, loáng thoáng chợ tình, làng bản, mua dăm ba đồ lưu niệm để khi về phương Nam nắng ấm lòng...

Tôi về nằm dưới giấc trưa

Tôi chạy như bay trên đồng cỏ mướt xanh. Gót chân trần chạm vào lụa là cỏ biếc. Chưa bao giờ êm ái gọi tên ngọt mềm đến thế. Mặc cậu bạn chạy theo sau mướt mải. Tôi quay lại. Khanh khách cười. Rồi lại băng đi. Cỏ thênh thang gọi mời. Chưa bao giờ, chưa bao giờ, tôi thấy chân trời xanh thế…      Tôi chạy như bay...

Giấc mơ của gió

Tôi mải miết đi tìm giấc mơ của gió, một đời tôi, nhiều đời ai. Tôi vươn vai hát lời của sóng một đời tôi vạn đời ai. Tôi thênh thang đi tìm...

Bác Xuyến

Lên ba tuổi tôi theo bố đi công tác. Em gái tôi ở nhà với mẹ. Cơm gạo không đủ ăn nên chia ra mỗi người nuôi một đứa. Bố tôi là cán...

Như cánh hoa bay

Cô bạn thuở hoa niên vừa gửi qua zalo khoe rổ hoa dầu sớm nay mới nhặt trên đường tập thể dục về. Ôi...

Bãi giữa quê tôi

G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...

Về đồi sim lại nhớ màu hoa

K hi ánh nắng chiều dịu dần và tắt lịm trên đồi sim, tôi có cảm giác đi ngang qua lời của một bài hát có “tím chiều hoang...

Vệt nắng ngày giữa năm

K hi những cơn mưa giông bất chợt đổ xuống giữa cái nóng hừng hực,...

Chè khoai vạc

Tháng Chạp ta đã đến thật gần. Tiết trời năm nay thật lạ. Hình như...

Tháng Mười ơi cơn gió lạnh về

Tháng Mười phố biển có những buổi chiều mưa dấm dứt. Đâu rồi cái ào...

Hoa vườn mẹ

M ẹ tôi có phong thái, nếp sống rất “tư sản” kiểu nhân vật bà...

Lộc vừng dệt áo cô dâu

t háng sáu, người gặp người sau khoảng thời gian bận rộn, cùng ăn một...

Nên bị gai đâm

Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....

Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ...

Phù sa đàn bà

Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
spot_img

Bắt vợ trên núi mùa xuân

Đêm qua nằm trong chăn chàm ấm mới nhuộm, nghe cây mận bên chái nhà trình tường lợp ngói...

Phượng tím vương mắt buồn cao nguyên

Như một lộng lẫy tương tư hoàng hôn phố núi em cao nguyên mộng. Như một hư ảo ma...

Hà Nội trong em và trong tôi

Hà Nội không phải nơi tôi sinh ra. Hà Nội không phải nơi tôi lớn lên. Hà Nội cũng...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên như Giàng A Chính, nhưng...

Paris tình yêu của ta

Xuân lẳng lặng ra đi, hè gõ cửa mà sao cái lạnh mùa đông vẫn chưa chịu qua. Paris...