31.4 C
Hanoi
Thứ Sáu, Tháng 7 11, 2025

Những ánh trăng quê

N hìn ánh trăng chảy tràn trrên...

Chỗ dựa mang tên ba

Ba tôi có một thói quen lạ....

Người đàn bà vắng chồng

N gày cuối năm bình lặng như một...

Những ánh trăng quê

N hìn ánh trăng chảy tràn trrên khắp đường làng ngõ xóm, tôi bần thần tự hỏi, trăng có tự bao giờ, trăng có trước hay loài người có trước. Trăng từ ngày đã đi vào thơ ca nhạc họa, đi vào đời sống của người làng quê chúng tôi.      Ông bà cụ kỵ tôi sinh ra đã có ánh trăng rồi. Tôi lớn lên đã có trăng đi vào trong lời ru ngọt ngào của bà của mẹ. Trăng đã ở trong truyện cổ tích, đưa tôi vào những giấc mơ kỳ diệu.Tự ngàn xưa trăng đã là bầu bạn của loài người, hay ít ra cũng là nơi quê hương yên lành của làng quê...

Tháng mười

Thành viên của Tản Văn Hay từ 20 tháng 3, 2020. T háng mười. Phương Nam mùa khô sắp đến nên chiều nào cũng mưa ào ạt như níu kéo, như tiếc nuối. Mưa với...

Chợ quê

Chợ quê thì thời nào chẳng thế, chẳng thiếu những xôn xao của người của biển. Nhưng nếu cứ đi xa thật xa cái quê hồn hậu ấy mà xem, có nhớ đến...

Những ánh trăng quê

N hìn ánh trăng chảy tràn trrên khắp đường làng ngõ xóm, tôi bần thần tự hỏi, trăng có tự bao giờ, trăng có trước hay loài người có trước. Trăng từ ngày đã đi vào thơ ca nhạc họa, đi vào đời sống của người làng quê chúng...
spot_img

Vườn nhà có hàng chuối xanh non

B ố đẻ tôi mất sớm từ khi tôi còn là cô bé bốn tuổi nên thời thơ ấu, tôi luôn thiếu thốn tình cảm, mong ước có được sự chăm sóc của...

Niệm khúc tháng Giêng

T ​háng Giêng về rồi! khi giàn tầm xuân khoe sắc hồng thắm cả góc sân là anh lại thủ thỉ vào tai tôi những lời êm ái như thế! Đúng thật! Tháng...

Có những mùa thu chín

Thu bắt đầu vàng, trời đang gom dần những hạt nắng như mật ngọt để thả xuống hồn thu, những sợi tơ trời óng ả giăng giăng khiến không gian thật mềm mại, cảm giác thu mát lành và dìu dịu trong sắc thu chín tràn. Những chiếc lá cũng đã ngả màu vàng ươm, đang gắng gượng, đang đu mình bám thật chặt vào cây trước khi để những cơn gió lớn cuốn đi... lá như muốn được dâng hiến trọn vẹn lần cuối cùng khi đã sống trọn một đời lá cho cây, để rồi an nhiên rơi mình trên thảm cỏ xanh như thể một bông hoa say mình trong giấc ngủ... khi đã cảm nhận hết được sự úa vàng của mình. Thu vàng thật đẹp, đây đó có những con người đi qua trong thu, mà mỗi người mang một vẻ thu cho riêng mình. Ta cũng như mọi người, cũng muốn tất cả những con...

Chỗ dựa mang tên ba

Ba tôi có một thói quen lạ. Mỗi khi ngồi nghỉ, ba không bao giờ tựa lưng vào thành ghế ngay, mà sẽ hơi nhoài người về phía trước, hai bàn tay đan vào nhau đặt trên đầu gối. Dáng ngồi đặc trưng ấy, hơi còng xuống như gánh điều gì đó vô hình, đã in sâu vào tâm trí tôi từ thuở bé. Đó không phải là kiểu...

Trăng quê

Đ êm buông. Nền trời đen vợi như huyền tích. Trăng lên cao tròn vành vạnh, toả ánh sáng bạc bao phủ khoảng không gian tĩnh lặng. Sương lóng lánh nạm ánh vàng...

Đời những chiếc lá

Bình minh đang trở mình đón tinh khôi của mùa thu. Nụ sương trong vắt đang ngẩn ngơ dõi tìm những chiếc lá trong buổi sớm mai.           Khờ khạo...

Vườn nhà có hàng chuối xanh non

B ố đẻ tôi mất sớm từ khi tôi còn là cô bé bốn tuổi nên thời thơ ấu, tôi luôn thiếu thốn tình...

Bãi giữa quê tôi

G iữa dòng biêng biếc là Bãi Giữa quê tôi, thản nhiên ghềnh đá, thản nhiên bờ cát, là thiên đường, là nơi trú ngụ của cơ man cò vạc, đa đa và bườm...

Những ánh trăng quê

N hìn ánh trăng chảy tràn trrên khắp đường làng ngõ xóm, tôi bần thần tự hỏi, trăng có tự bao giờ, trăng có trước hay loài người có...

Giếng Vừng thương nhớ

T ôi vừa bắt gặp những ngọt ngào thơ cũ qua hình ảnh một cái giếng đồng phủ đầy rong rêu. Một bà mẹ...

Ký ức khoai dong riềng

T háng giêng đến rất nhanh mà qua đi rất chậm. Người làng tôi thường có câu cửa miệng “Tháng Giêng ăn nghiêng bồ lúa”...

Đê làng và mẹ

B ao lâu rồi, tôi chưa đặt chân lên con đê làng thân thuộc ấy? Bao lâu rồi, tôi không còn nhìn thấy bóng...

Căn bếp mùa Đông

Ngoài kia, gió mùa Đông Bắc ào ạt tìm về, bập bùng trên mái tôn, hun hút luồn vào khe cửa. Những chiếc lá...

Ba tôi

Tôi đi trên cát, cảm thấy dưới chân mình bỏng rát. Chút nóng giòn hầm hập kéo tôi về miền ký ức tuổi thơ,...

Đong tấm lòng

     Bà mẹ kể ngày xưa dì Chín nghèo nhứt gánh mình. Áng chừng còn ba tháng nữa tới đám giỗ bên nhà...

Hà Nội đâu phải người dưng

Dẫu chưa đi mòn gót thiên hạ nhưng mỗi khi phải nhớ về kỷ niệm, ký ức, hay một sự ngọt ngào nào đó,...

Thư gửi con gái

Con yêu thương! Con yêu, cuộc sống này sẽ dễ chịu và công bằng với con về nhiều phương diện, để con được vui...

Đà Lạt và tôi

Tôi chẳng vay gì Đà Lạt. Đà Lạt cũng chẳng nợ gì tôi. Chẳng có cái mất nào sắp phải đối mặt, cũng chẳng...

Du hành xứ Huế bằng thơ Khơi nhạc Hồ

               Tôi đã đến Huế như bóng chim, như tăm cá và như những sân ga biền biệt...
spot_img

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái...

Cây gạo làng tôi

Cây gạo ở ngã ba làng không biết có tự bao giờ. Bà nội tôi kể khi bà về...

Hà Nội đẹp từ những điều đã cũ

Đã bắt đầu có những giọt mưa xuân gọi mùa rộn rã, đâu đây trời vẫn còn sót lại...

Mùa thảo quả trở về

k hi những cánh đồng vụ mùa dưới thung lũng đã xanh biếc, khi những thửa ruộng bậc thang chuẩn...

Bờ rào đá

Hôm ấy, ở Phố Cáo Đồng Văn Hà Giang tôi đứng nhìn chàng trai người Mông đang xếp bờ...