Đoàn Văn Mật
Đã có lúc ghì mình sát đất
rồi bay theo mộng mị kiếp người
hòa tất thảy vào đời sống khác
lại làm mây di tán lưng trời
bay nhẹ thế, làm sao ta hiểu nổi
mi từng mang gương mặt con người.
Trở về cánh đồng của mẹ
Đèn thắp từ chiều, rùng rình sáng trong giá buốt, đêm giao thừa rực lên, trông xa như trăng sao giáng xuống cánh đồng...
Sương nước Dâm Đàm
Giữa buổi chiều mờ mịt sương, bỗng gặp một con thuyền không người lái trôi dập dềnh trên sóng nước Dâm Đàm thấy có...