27 C
Hanoi
Thứ Bảy, Tháng Tư 20, 2024

Trở lại Ayun Pa

C on người ta thật kì lạ,...

Tháng Tư hương dẻ

M ột sớm mai thức giấc, bỗng...

Cây gạo làng

Cây gạo làng tôi đứng ở một...

Đào tẩu và cô hồn

Khi tựa lưng vào Vu Lan mới thấy tháng bảy dật dờ trước mặt. Lúc khoác tay hình nhân chột dạ cô hồn vượt...

Ngỡ mình trên phá Tam Giang

Vương lên màu tím luênh loang, âm thanh tành tạch của chiếc xuồng máy Kohler khiến cho buổi chiềuTam Giang ngẩn ngơ mơ màng....

Dòng Đuống

Dòng Đuống ai trôi? Lòng Đuống tôi xuôi. Mắt người một thủa, đằm mùa gái quê. Tình người muôn thủa, hóa thành triền...

Pà Thẻn những mùa thoi đưa

             Ngước lên trời cao, những vì sao như muôn ngàn đốm lửa hồng tần ngần choàng vào bờ...

Hội An cổ kính ngự trị trong mỗi nẻo hồn

Một buổi chiều như bao buổi thủy triều dềnh lên ai mà đắn đo, từ cảng Đà Nẵng tôi thập thò thả tình những...

Hà Nội đâu phải người dưng

           Dẫu chưa đi mòn gót thiên hạ nhưng mỗi khi phải nhớ về kỷ niệm, ký ức, hay một...

Chim báo bão

          Ơ con chim báo bão mày than gì trong gió? Ơi con chim báo bão mày vùi gì trong...

Thương lắm Phồng ơi

Hà Nội hoa sữa hoa sưa. Sài Gòn bay lá me rơi. Hải Phòng bung trời phượng Vỹ. Có gì lạ đâu, chỉ là...

Sông Lam trở dạ

Trên dòng sông Lam ai chan nắng chiều. Ngược dòng sông Lam ai xõa ngày xưa ngày nay. Xuôi dòng sông Lam "biết khi...

Hà Nội vào thu

Hà Nội vào thu, như cô gái Hà Thành đổi mùa trong ngõ vắng. Ai thề lên tóc, ai nắng hảnh trời, ai chẳng...

Dã quỳ phố núi thênh thang

Ai lên phố núi cho tôi ẩn mình sương chùng mỏng gối. Ai về phố núi cho tôi thảng hoặc tiêu du thông reo....

Tôi nợ Quy Nhơn một tiếng thở dài

            Đời là chốn nợ. Có khi nợ nhau một chút tình, có khi nợ nhau một manh áo,...

Mường Lống – Hồn về từ muôn trùng

Tôi lên Mường Lống đã lâu lắm rồi, lâu như tiếng thở dài con trâu đẩy dốc, lâu như tiếng u ơ của rừng...

Thương nhớ Thành Vinh

               Tôi vốn không sinh ra ở Vinh, cũng chẳng phải Nghệ An, nhưng gốc tích về một...

Trang chủTagsTản văn Hồ Huy