Gửi người Bụi phấn hương tay
C huyển đến ở cùng cha tôi trong khu tập thể giáo viên trường Cao đẳng Sư phạm Thái Bình, một buổi chiều khi "Nắng...
Phố Hoài phố nhớ
M ột buổi chiều như bao buổi thủy triều dềnh lên ai mà đắn đo, từ cảng Đà Nẵng tôi thập thò thả tình những...
Người đàn bà vắng chồng
N gày cuối năm bình lặng như một dấu hỏi, treo trên nền trời trăng còn xanh chiều. Vài con én biển xô nghiêng vạt...
Hà Nội đâu phải người dưng
Dẫu chưa đi mòn gót thiên hạ nhưng mỗi khi phải nhớ về kỷ niệm, ký ức, hay một sự ngọt ngào nào đó,...
Tương tư ở xứ Ninh Kiều
Người ta nói, lữ hành có hai kẻ. Một kiểu đi để chinh phục, để đặt gót chân mình lên vùng đất lạ, để...
Người đàn bà khóc
T rỗi lên trong một buổi chiều những điều ám ảnh, như mưa về, như gió về, như nắng tắt, như trăng lặn, như...
Nơi ấy là quê hương
Người lại người, ngày lại ngày, thiên hạ vẫn trở lại Bạch Dinh như trở về ngôi nhà của mình. Chẳng có điều lạ...
Cây cầu cô đơn
Một buổi Frankfurt thành phố tự do, thành phố lớn một thời của đế quốc La Mã thần thánh, người nghệ sỹ già trầm...
Một thứ quê mùa
Một ngày bình thường tháng ba rung chuông trên bầu trời lẳng lặng. Đi giữa phố phường người ta, đi giữa nhà nhà kẻ...
Sủng Là man dại khèn Mông
Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...
Giáo đường chiều không em
Như không em một chiều giáo đường, như chưa quen một ngày vô thường, như chưa quên một đời yêu thương. Chiều không em,...
Những buổi chiều quên nắng
Quản trị Tản Văn Hay từ ngày 26/8/2019. C ó những ngày buổi chiều quên nắng. Người đàn bà chang chang thừa mình trong xó...
Tháng Mười bẻ nắng sau lưng chiều
Sau lưng chiều, tháng Mười bẻ nắng, mùa thu như người đàn bà mãn vụ lẳng lặng gói ghém cánh đồng thảnh thơi. Tháng...
Ngoảnh mặt mà trăng
Trăng như đang lên, trăng như đang tỏa, trăng như đang mã hóa lòng người. Trăng cười, trăng khóc, trăng chiêm bao, trăng gầy,...
