27 C
Hanoi
Thứ Sáu, Tháng Tư 19, 2024

Tháng Tư hương dẻ

M ột sớm mai thức giấc, bỗng...

Cây gạo làng

Cây gạo làng tôi đứng ở một...

Mùa Noel năm cũ

Trong Mắt TôiMùa Noel năm cũ

Chỉ ngày mai thôi. Khi tiếng chuông nhà thờ ngân lên những thanh âm vang vọng. Đánh thức tâm hồn nhân loại trở về thánh thiện, bao dung. Vạn vật sẽ an hòa, bình lạc hơn, trong thời khắc chúa trời khai sinh, giáng hạ. Nó cũng đánh dấu cho ngày cuối cùng của mùa Noel. Mùa của ánh sáng, của niềm vui, mùa của gia đình nơi nơi đoàn tụ.

Thời gian trôi qua thật nhanh, đến gõ cửa từng nhà khởi đầu bằng những ô quà bí mật trong phong lịch Advent 24 ô mà bọn trẻ vô cùng tò mò háo hức. Không khí giáng sinh đã luồn lách, tràn ngập trên phố. Đèn trang trí lộng lẫy hay những dàn ánh sáng như lớp sương li ti được giăng mắc khắp nơi. Cả thành phố vào đêm rực rỡ trong vũ điệu sắc màu của vàng, lam, tím, đỏ…
           Trên bậu cửa, người ta bắt đầu treo vòng thông xanh có gắn quả chuông nhỏ báo hiệu gia đình đã chuẩn bị xong cho mùa vọng. Cây thông Noel được đặt trang trọng nổi bật và đặc biệt có bốn ngọn nến được thắp sáng vào mỗi chủ nhật, cầu nguyện cho niềm hi vọng, sự tin tưởng, niềm vui và tình yêu sẽ đến với mọi người.
Mùi nến thơm, mùi nhựa thông hăng hắc hòa quện với mùi bánh quế, bánh gừng, mùi trà quả khô như ướp xạ một không khí ấm áp, linh thiêng khiến lòng người nao nao, chộn rộn. Tụi trẻ mong cho thật nhanh đến ngày thánh Nicolau (6.12). Chúng nghĩ rằng đôi tất được vắt trên lò sưởi, hay những chiếc ủng xếp ngoài hiên sẽ chứa đựng món quà mơ ước mà ông Nicolau gửi tặng.
                        Qua nghĩa trang, bóng ai đó thấp thoáng dọn dẹp sạch sẽ cho phần mộ của người quá cố. Họ thì thầm tâm sự với người trong mộ về những được mất, những niềm vui nỗi buồn của một năm đã qua và không quên trang trọng đặt lên đó vòng nguyệt quế, tượng trưng cho sự bất tử, kiên cường, cho niềm tin và ước nguyện.
Anh bạn thân gọi điện: “Lên Frankfurt đi chợ giáng sinh đi em”. Vậy là cả nhà lái xe lên. Thành phố có sân bay lớn nhất Châu Âu với những tòa nhà cao ngút nằm soi bóng bên bờ sông Maiz luôn là điểm đến tụ tập, mua sắm, gặp gỡ.
Ảnh: Ngọc Vũ

           Con phố Zeil sầm uất lúc nào cũng đông đúc, tấp nập người qua lại, vào ngày này như một sân khấu khổng lồ tràn ngập ánh sáng huy hoàng. Ban nhạc da đỏ ở góc phố vẫn níu chân người bằng những bản nhạc đậm chất du ca, hừng hực đam mê kiêu hùng và tràn đầy tự do trên thảo nguyên hoang dã. Tiếng sáo réo rắt, tiếng trống bập bùng dìu dặt khó cưỡng. Một bữa nhạc sống rất hay mà chắc chắn bạn sẽ phải dừng chân để phiêu cùng nhạc công, tận hưởng những thanh âm chân thực đến nao lòng.

          Chợ giáng sinh kéo dài dọc con phố rực rỡ đèn sao từ Hautwacher, Kontaplerwacher đến khu nhà cổ rồi ra tận bờ sông Maiz. Những ngôi nhà gỗ ấm cúng xinh xắn cho đến những lều lán san sát, tất cả đều được trang trí bằng màu trắng tuyết, màu đỏ huyết nổi bật trên nước gỗ sồi bóng loáng. Nơi đó trưng bày vô số đồ lưu niệm, đèn nến, mứt kẹo, socola, đồ handmade… và đặc biệt rất nhiều quán ăn, quầy riệu wein nóng phục vụ khách mua sắm.
Chợ bán cả ngày nhưng đông nhất vào chiều tối. Khi cái lạnh thực sự xiết vào da thịt đến run rẩy, không còn cảm giác thì người ta khoác tay nhau ra chợ.
Họ sà tới những quầy thức ăn, thưởng thức bữa tối lạ miệng đơn giản giữa cái ồn ào náo nhiệt. Rồi lại tụ lại từng nhóm, bên đống than củi đỏ lượm, nhâm nhi cốc wein nóng bốc khói, thơm nồng mùi quế, mùi hồi, mùi quả ngọt lên men. Đôi bàn tay tê cóng hơ hơ trên ánh lửa hồng lép bép, xua tan đi băng giá, mà thấy khuôn mặt đỏ bừng, bình yên đến lạ.
            Chúng tôi chọn một quán riệu nóng có món súp cật lợn bốc khói nghi ngút để ngồi nghỉ sau khi mải miết giữa đoàn người đông đúc. Mùi súp thật quyến rũ mà miếng cật giòn sần sật bên cốc riệu ngọt mềm môi khiến lòng người vô cùng ấm áp.
                         Sân khấu nhỏ vang lên những bài hát tươi vui, ngộ nghĩnh, những giai điệu giáng sinh an lành. Họ muốn đem đến cho khán giả sự hân hoan thú vị trong không gian lễ hội náo nhiệt tưng bừng này.
lớp, bọn trẻ cũng được thầy cô giáo dậy cho làm vô số món đồ xinh xinh, nho nhỏ để tặng cha mẹ, người thân. Và chỉ mai thôi những hộp quà treo lủng lẳng, hay xếp dưới chân cây thông Noel sẽ đến tay chủ nhân của nó. Bao nhiêu tình cảm, ước mơ được hiện thực bằng món quà nhỏ nhưng chứa đựng đầy ý nghĩa lớn lao.
          Đêm mai, dàn đồng ca nhà thờ cũng sẽ cất lên những bản nhạc du dương, bay bổng, hòa quyện tâm hồn báo tin giáng sinh về.
Đêm thánh vô cùng, giây phút tưng bừng. Đất trời xe chữ đồng. Đêm nay chúa con thần thánh tôn thờ. Canh khuya giáng sinh trong chốn hang lừa.
Chúa luôn nhân từ bao dung, yêu thương muôn loài. Nhưng đó chỉ là những kỉ niệm đã qua của mùa Noel năm cũ.
Năm nay trời héo hắt như lòng người đang héo hắt, hoang mang, lo lắng vì đại dịch lan tràn mất kiểm soát, kinh tế suy thoái nghiêm trọng. Phố vắng buồn tênh, gió lạnh tràn về heo hút trên ô cửa sổ đìu hiu ánh đèn vàng. Không có chợ Giáng sinh, phố lác đác người qua lại, cây thông ngẩn ngơ, đơn côi ngả mình trong đêm thẳm, còn đâu ánh lửa bập bùng hay mùi riệu chín nựng tỏa men say, còn đâu vòng tay ấm dìu nhau trong muôn vàn đèn sao rực rỡ.
                         Chỉ có những đôi mắt nhìn lặng lẽ rồi cất bước thật nhanh… Dãn cách, tất cả phải dãn cách… Không khí dịch bệnh như đặc quánh bủa vây khắp nơi, cảm giác chạm vào đâu đó hay vô tình hít thở mạnh cũng có thể lây nhiễm. Bữa tiệc gia đình cuối năm thiếu vắng bỗng trở nên lặng lẽ vô thường. Người mẹ cô đơn mòn mỏi ngóng trông con trong ngôi nhà quạnh quẽ. Chỉ thấy con nhắn tin ” Noel năm nay con không về được, mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng ra ngoài mẹ nhé”.
Phải còn bao lâu nữa cuộc sống bình thường mới quay trở lại, để trẻ con được nô đùa thỏa thích, để gia đình nơi nơi xum vầy đoàn tụ. Không còn những chiếc khẩu trang kín mít, không còn dãn cách xã hội, không còn những nỗi sợ hãi mơ hồ, những lo lắng miu sinh chồng chất.
            Một mùa giáng sinh buồn lặng lẽ sắp qua. Một mùa giáng sinh quá đặc biệt với nhân loại. Cầu mong dịch bệnh sớm chấm dứt, mang bình yên và hạnh phúc sẽ trở lại với tất cả mọi người. Để nụ cười được tỏa trên môi, để muộn phiền trút xuống và bao nỗi niềm cũng theo gió mà bay…

Check out our other content

Most Popular Articles