G

iao mùa, cỏ cây vạn vật chuyển nghiêng vào hạ, từ ban công quán quen nhìn ra tán lá sấu sà xuống sát bên lan can thấy cụm lá sấu non sáng bừng lên màu xanh mỡ màng, tươi tắn nhờ ánh nắng vàng óng chiếu vào.

Tha thẩn đi dọc vỉa hè con đường mát rượi tôi ngửa mặt nhìn lên vòm trời thấp thoáng sau tán lá, trên cao tầng lá xanh um mát rượi cảm giác như có dòng nước ngọt ngào chảy thấm vào tận tâm hồn. Rồi gió, gió dạo lướt qua tán cây để cành lá xôn xao xào xạc tấu lên khúc nhạc giao mùa, cùng đó là lá vàng lìa cành lả tả rơi xuống thành cơn mưa vàng, mưa bạc.

Ồ đời lá là như thế dù đến lúc lìa cành vẫn dâng hiến đến tận cùng bằng dáng vẻ nhẹ nhàng với màu vàng chao nghiêng trong ánh nắng. Đời lá nảy mầm đâm chồi khi mùa xuân đến nhờ dòng nhựa sống dồi dào từ thân cây mẹ thôi thúc mà hé mở chào đời, rồi nghiêng nắng, đón gió thành xanh tươi, mạnh mẽ, cứng cáp che hoa, chở quả cho cây.

Lá không đẹp như hoa, không thơm ngọt như quả nhưng có lá mới thành cây. Đời lá đẹp từ cái cựa mình ban đầu tách từ thân vỏ xù xì với mầm xanh non tơ tinh sạch, từ mầm xanh vùn vụt lớn lên bắt tay nhau thành tán đứng sát nhau thành vòm. Lá không câu nệ nơi mình mọc là rừng già hoang vu hay là cây nơi phồn hoa đô hội, là chiếc lá trên những cây cảnh trồng trong khuôn viên các biệt thự hay yên bình nép bóng dưới ao quê. Ở đâu bất cứ chỗ nào lá vẫn cháy lên màu xanh hy vọng không phàn nàn hay tiếc nuối mà luôn sống hết mình với đời lá khiêm cung. Ánh nắng chiếu qua lá xanh lọc thành thứ ánh sáng lung linh màu ngọc, lá sáng lên rõ từng đường gân cứng cáp, mạnh mẽ, có như thế lá mới chịu được nắng, chắn được gió.

Đời lá kiên cường với khắc nghiệt nhưng lại dịu dàng mong manh trong đêm trăng trong đầy gió là mỏng mảnh xanh tươi khi đùa vui với đàn chim ríu rít chuyền cành.

Người vá trời lấp bể Kẻ đắp luỹ xây thành Ta chỉ là chiếc lá Việc của mình là xanh(Lá xanh – Nguyễn Sĩ Đại)

Ảnh: Cao Kỳ Nhân

Lá vô tư như thế đấy sống trọn với kiếp phận lá của mình, vui niềm vui của lá, buồn nỗi buồn của lá để đi trọn một đời lá. Chồi non thành lá biếc nhân sinh tại thế cũng giống như đời lá cũng từ chồi non  thành xanh tươi rồi già đi  mong manh đợi lúc xa cành.

Đời người gắn với nhiều đời lá theo từng cung bậc của thời gian,  từ đọt chuối non xanh của tuổi thơ chát tê vòm miệng, thời mà có thứ lá nào ăn được là cũng cho hết vào miệng. Tàu lá chuối như cái quạt nan quạt vào vòm trời mà khua màu xanh lẫn với trời xanh. Sống lưng tàu lá chuối chế thành súng, thành đồ chơi, lá mít thì  tách xé hai đầu làm sừng cắm thêm mấy que tăm là thành đàn trâu chọi ngộ nghĩnh. Lá tre gập hai đầu rồi đan chéo vào nhau  làm thuyền thả trôi  trên con mương nước xanh trong, lá nứa làm kèn lá thổi vang váng như tiếng ve kêu, lá cứ thế mà xanh  xào xạc theo gió đu đưa gợi bình yên thư thái cho  người. Có những con đường lá tre đan kín lối như đường hầm hun hút  xanh giữa trưa nắng mà vẫn mát rượi như giữa mùa thu, còn lá khô rụng xuống sẽ thành đồ để đun nấu ấm áp bếp lửa mỗi hoàng hôn.

Lá vô tư như thế đấy sống trọn với kiếp phận lá của mình, vui niềm vui của lá, buồn nỗi buồn của lá để đi trọn một đời lá. Chồi non thành lá biếc nhân sinh tại thế cũng giống như đời lá cũng từ chồi non  thành xanh tươi rồi già đi  mong manh đợi lúc xa cành.

Đời người gắn với nhiều đời lá theo từng cung bậc của thời gian,  từ đọt chuối non xanh của tuổi thơ chát tê vòm miệng, thời mà có thứ lá nào ăn được là cũng cho hết vào miệng. Tàu lá chuối như cái quạt nan quạt vào vòm trời mà khua màu xanh lẫn với trời xanh. Sống lưng tàu lá chuối chế thành súng, thành đồ chơi, lá mít thì  tách xé hai đầu làm sừng cắm thêm mấy que tăm là thành đàn trâu chọi ngộ nghĩnh. Lá tre gập hai đầu rồi đan chéo vào nhau  làm thuyền thả trôi  trên con mương nước xanh trong, lá nứa làm kèn lá thổi vang váng như tiếng ve kêu, lá cứ thế mà xanh  xào xạc theo gió đu đưa gợi bình yên thư thái cho  người. Có những con đường lá tre đan kín lối như đường hầm hun hút  xanh giữa trưa nắng mà vẫn mát rượi như giữa mùa thu, còn lá khô rụng xuống sẽ thành đồ để đun nấu ấm áp bếp lửa mỗi hoàng hôn.

Lá cỏ hiền lành mà sức sống thật mãnh liệt cứ có đất là có cỏ là mạnh mẽ vươn lên bất chấp hoàn cảnh, chỉ một khe nứt giữa tảng bê tông là cỏ sẽ đâm chồi. Nhớ vạt lá cỏ ướt nhẹp nước mà ngày ông Thiểm khoẻ nhất làng đem con nghé mới vực đi tập cày. Tới mương nước con nghé cứ chần chờ không chịu lội qua, ông vận sức vật đổ con ghé tơ rồi vòng tay ôm lôi thẳng con nghé qua mương kéo xẹp cả vạt cỏ xanh mỡ màng. Cơ tay cơ ngực ông nổi lên cuồn cuộn nước mương cùng mồ hôi đọng thành giọt trên các búi cơ lấp lánh như kim cương dưới ánh nắng trưa hè.

Lá bưởi thơm thơm, lá hương nhu hăng hắc, lá nếp ngòn ngọt rủ nhau trốn trong nồi nước gội đầu của chị mà mùi hương thì cứ ngào ngạt bay ra khắp mảnh sân nhỏ nơi có cây táo lá tròn tròn..
Có những chiều trên đường phượng vĩ gió đưa lá phượng bay đầy, cánh lá nào mỏng mảnh đậu trên tóc em tôi, lá phượng rơi như nước đổ nhuộm vàng cả hoàng hôn, lá phượng bay bay như vũ điệu của hạt vàng. Lá sấu vàng rụng xuống quay tròn, xoáy tít rồi đậu nhẹ xuống mặt đất, gió thổi tới lại ồ ạt đua nhau chạy thành tiếng xào xạc, mép lá vẫn rung lên vẫy vẫy sống động như cánh bướm chuẩn bị cất cánh bay. Lá bàng xanh mát sân trường bản lá to dày mập mạp che đi cả những chùm quả màu xanh, dưới tán lá bàng là đầy ắp chứa chan kỉ niệm xanh của tuổi hoa niên, ánh mắt nhìn bối rối, cái nắm tay vụng dại món quà dúi vội vào tay nhau để có cậu học trò chợt hoá ngu ngơ. Lá bằng lăng làm nền cho màu hoa tím nổi lên trên, lá ẩn đi như nỗi nhớ cố giấu đi của những ngày tôi và em xa cách. Lá bạch đàn khô thon dài rơi xuống con kênh xanh có màu nâu thẫm hồn nhiên mộc mạc như màu mắt của người đó ngày nào.

Người ngày ngày ngắm lá, lá ngày ngày hiến dâng gần đấy mà xa đấy với ai vô tâm hững hờ với lá, xa đấy mà gần đấy khi người yêu lá có cách sống tận hiến như đời lá cứ xanh đến kiệt cùng thì dù có úa vàng đi cũng không hề ân hận. Lá reo vui khi có gió, lá mừng rỡ xoè tay đón khi có mưa, lá quang hợp tạo oxy khi có nắng tạo dưỡng chất nuôi cây. Lá chẳng bao giờ ngủ, lá không cam chịu mà luôn vươn lên đón ánh nắng mặt trời. Muôn loại lá của muôn loại cây góp thành vườn, thành rừng cây thành những hàng cây trong thành phố, đời lá kiên cường khi có bão dông mưa to gió lớn như xé lá, túm lá mà quăng quật để ép lá lìa cành. Đủ loại sâu muốn làm tổn thương đến lá nhưng lá vẫn âm thầm chống chịu vẫn giữ ngọn lửa xanh mà thắp sáng chính mình. Đời lá là như thế đấy.