20 C
Hanoi
Thứ Năm, Tháng mười một 20, 2025

Gửi người Bụi phấn hương tay

C huyển đến ở cùng cha tôi trong...

Viết trong bão Bualoi

Khi tôi ngồi viết những dòng này...

Phố Hoài phố nhớ

M ột buổi chiều như bao buổi thủy...

Hồ Huy

Văn Chương chỉ là một thứ trang sức. Có thể đeo nó cả đời mà không ăn được, không bán được, không mua được, không giàu có được. Nhưng cũng như trang sức, nó luôn là niềm kiêu hãnh!

Khóc một loài sâu

K hi những cơn mưa đầu mùa lẳng lơ buông thõng trước mái hiên nhà, mùa hè trở dạ trên những vạt cỏ xanh...

Nụ cười Tây Nguyên

                    Tây Nguyên dồn cồng đuổi trống bắt chiêng quanh nhà rông, Tây Nguyên ú...

Tết Việt hồn quê

Có một điều lạ lùng không mấy ai nhắc đến những cái tết thành phố, nghĩ đến tết người ta nhớ nhiều về tết...

Yêu thương ở lại

N gày còn trẻ con mong tết như mong mẹ về chợ. Xa lắm rồi những tết xưa tuổi cũ. Ngoái đầu chỉ thấy...

Trăng treo bóng biển

Tôi đã vắng bao mùa trăng xứ này? Chúa đã thay lời nguyện cầu nơi đâu? Chuông đã đổ câu kinh buồn hang sâu?...

Ngỡ mình trên phá Tam Giang

Vương lên màu tím luênh loang, âm thanh tành tạch của chiếc xuồng máy Kohler khiến cho buổi chiềuTam Giang ngẩn ngơ mơ màng....

Dòng Đuống

Dòng Đuống ai trôi? Lòng Đuống tôi xuôi. Mắt người một thủa, đằm mùa gái quê. Tình người muôn thủa, hóa thành triền...

Pà Thẻn những mùa thoi đưa

             Ngước lên trời cao, những vì sao như muôn ngàn đốm lửa hồng tần ngần choàng vào bờ...

Chim báo bão

          Ơ con chim báo bão mày than gì trong gió? Ơi con chim báo bão mày vùi gì trong...

Thương lắm Phồng ơi

Hà Nội hoa sữa hoa sưa. Sài Gòn bay lá me rơi. Hải Phòng bung trời phượng Vỹ. Có gì lạ đâu, chỉ là...

Sông Lam trở dạ

Trên dòng sông Lam ai chan nắng chiều. Ngược dòng sông Lam ai xõa ngày xưa ngày nay. Xuôi dòng sông Lam "biết khi...

Hà Nội vào Thu

h à Nội vào Thu, như cô gái Hà thành đổi mùa trong ngõ vắng. Ai thề lên tóc, ai nắng hảnh trời, ai chẳng...

Dã quỳ phố núi thênh thang

Ai lên phố núi cho tôi ẩn mình sương chùng mỏng gối. Ai về phố núi cho tôi thảng hoặc tiêu du thông reo....

Tôi nợ Quy Nhơn một tiếng thở dài

            Đời là chốn nợ. Có khi nợ nhau một chút tình, có khi nợ nhau một manh áo,...