27.5 C
Hanoi
Thứ Sáu, Tháng 7 11, 2025

Những ánh trăng quê

N hìn ánh trăng chảy tràn trrên...

Chỗ dựa mang tên ba

Ba tôi có một thói quen lạ....

Người đàn bà vắng chồng

N gày cuối năm bình lặng như một...

Đê làng và mẹ

B ao lâu rồi, tôi chưa đặt chân lên con đê làng thân thuộc ấy? Bao lâu rồi, tôi không còn nhìn thấy bóng...

Tôi về nằm dưới giấc trưa

Tôi chạy như bay trên đồng cỏ mướt xanh. Gót chân trần chạm vào lụa là cỏ biếc. Chưa bao giờ êm ái gọi...

Mùa hoa thương nhớ

Đứng lặng dưới gốc cây, cô ngước mắt nhìn lên. Bắt gặp bung biêng những chùm bưởi trắng. Hoa trắng như nỗi nhớ. Trắng...

Biển – mẹ – và con

Tôi không phải là người con của mảnh đất miền Trung. Nhưng không phải vì thế mà tôi không đau nỗi đau của người...

Đi tìm mùa thu

Tôi đi về phía dòng sông lựng đỏ - Người bạn thủy chung theo tôi suốt bao năm tháng dại khờ. Biết bao lần...

Tháng Mười thương nhớ

Khi tháng mười khẽ khàng chạm vào góc phố, tôi lại nao nao nhớ về những ngày tháng mười xưa… Tháng Mười. Nắng thủy...

Hoa phố

Trời còn tối đất. Những sợi sương mỏng mảnh, quyến luyến không trung hệt như những sợi nhớ sợi thương sắp tan vào gió....

Ngã vào chiều xanh

Chiều nay gặp lại người thương Nôn nao nhớ những nẻo đường tuổi thơ…                        ...

Mặn mòi Hà Nội

H à Nội. Là ngày đầu tiên tôi đi thi đại học. Giữa hàng ngàn phụ huynh chờ đón ngoài kia, tôi vẫn nhận...

Trang chủTagsTản văn Dương Châu Giang