17 C
Hanoi
Thứ bảy, Tháng mười một 30, 2024

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời...

Giữa quê lòng lại nhớ quê

Tôi sinh ra ở quê, lớn lên...

Đèn thương nhớ ai

Trong nhiều đêm chập chờn thức ngủ,...

Sông Hồng hát

Khi hạt phù sa bật khóc, là lúc con vừa rời lòng mẹ. Hoe đỏ như bùn non, nhuốm phù sa sông Hồng. Từ...

Thư gửi con gái

Con yêu thương! Con yêu, cuộc sống này sẽ dễ chịu và công bằng với con về nhiều phương diện, để con được vui...

Tình xuân

Hà Nội đã vào đông từ lâu, sông Hồng như nghiêng thêm vào phố. Ngọn gió bấc nào mải miết lùa rất sâu...Từng cơn......

Cảm xúc ngày cuối năm

Bóng chiều dần tắt, tiếng thời gian dường như đang nghiêng về một phía. Nỗi nhớ nhân đôi lên. Chiều đã bắt đầu lạnh,...

Những cung bậc mùa thu

của mùa xuân vẫn còn để lại trên ngàn lá, vương sắc, chiều nghiêng... Hạ vội vã ra đi, heo may se lạnh ùa...

Dấu chân mùa thu

Hạ nghiêng mình vào thu...Thu nhẹ nhàng nhón gót ghẹo heo may tím chiều vỡ lịm...ngọt ướt môi mềm... Heo may chỉ khe khẽ...

Ngôi nhà xưa

Ký ức xưa êm đềm bỗng bất chợt ùa về khi tiếng những chú chim trên cành ríu rít cùng với tiếng gió rì...

Đời những chiếc lá

Bình minh đang trở mình đón tinh khôi của mùa thu. Nụ sương trong vắt đang ngẩn ngơ dõi tìm những chiếc lá trong...

Bản tình ca Tây Bắc

Tôi đã phải lòng Tây Bắc từ lúc còn nhỏ khi nghe được bài hát Tình ca Tây Bắc của nhạc sỹ Bùi Đức...

Hương vị quê xưa

Tôi luôn muốn tìm về, nơi có hương vị quê xưa, ấy là những lúc tôi mệt mỏi hay buồn phiền… Cũng có khi...

Hà Nội tình yêu

Tôi xa Hà Nội đã hơn ba mươi năm, ngần ấy thời gian càng làm nỗi nhớ và tình yêu của tôi đối với...

Cảm xúc mùa đông

H oàng hôn vẫn còn thơm nồng mùi cỏ nghiêng mình bờ lau xác xơ. Khi đông về con phố nào trở mình ngơ...
00:09:04

Nơi hai đầu nỗi nhớ

Con người ta có những nỗi nhớ mà không thể gọi tên, có những yêu thương mà không thể diễn tả được thành lời,...

Cảm xúc Trường Sa

Tôi nhớ đến Trường Sa, nơi có những hạt mưa hiếm hoi, nơi có những ngọn muống biển vẫn âm thầm vươn ra tới...

Trang chủTagsTản văn Lê Minh