20 C
Hanoi
Thứ sáu, Tháng mười 25, 2024

Như vị muối chung lòng biển mặn

N hiều lần, tôi thử đứng trước...

Cỏ lau

Sông Lô, sóng ngàn Việt Bắc bãi...

Nụ cười Hà Nội

P hải lâu lắm, tôi mới có...

Những vòng quay của mẹ về đâu?

C ậu em gửi cho tôi hình mẹ già đang xay bột. Thế là cả một trời thương ùa về. Tôi nhớ mẹ. Mẹ...

Món quà của ngoại

Gió mùa đông bắc không hẹn trước, ào ạt ùa về, thổi bay vạt sấu trước cổng nhà. Tôi co ro trong chiếc áo...

Ngày em đến

“Rồi em đến, em đến bên anh cho anh ngỡ ngàng Tựa như có con suối đi qua trong tim nhẹ nhàng Và em nghiêng mái...

Mùa hoa thương nhớ

Đứng lặng dưới gốc cây, cô ngước mắt nhìn lên. Bắt gặp bung biêng những chùm bưởi trắng. Hoa trắng như nỗi nhớ. Trắng...

Biển – mẹ – và con

Tôi không phải là người con của mảnh đất miền Trung. Nhưng không phải vì thế mà tôi không đau nỗi đau của người...

Trang chủTagsTản văn Giang Dương Châu