Hương xưa

Ảnh: Long Bốp

Người ta nhớ Tết khi Tết chưa về. Người ta nhắc Tết khi Tết vừa qua, người ta mơ Tết khi đang ở những nơi xa lơ xa lắc.

Nhớ mùi hương bài quyến ngọt, nhớ ánh lửa hồng bập bùng, nhớ khói trắng nghi ngút hương bánh chưng xanh.

Giản dị mà thổn thức tới nao lòng. Xác pháo hồng, mưa bụi đêm giao thừa ngày xưa đi vào tiềm thức. Cái háo hức mong đợi được mặc tấm áo hoa đỏ mới tung tăng cùng những đồng hào xu mới tinh mừng tuổi đã thành một niềm thương xa ngái tới khôn cùng. Mẹ mỗi ngày thêm tuổi, em xa xôi mấy lần về bên mẹ lúc xuân sang. Nước thời gian đã tắm cho tóc mẹ khói sương.

          Em nhớ không cây mận già góc vườn thường nở hoa trắng xóa giờ đã cổ thụ bạc phếch thân như chứng tích thời gian. Cây mận mà mỗi ngày cuối năm bố thường quét vôi trắng lên thân cây trong ánh nhìn ngây thơ trong veo của em. Quên sao được cái túm tóc tơ buộc vổng trên đầu em lắc lư theo chân bố, tiếng lí lắc giòn tan cất lên: – Bố ơi! Bố mặc áo mới cho cây ăn Tết à? Tiếng cười độ lượng ấm áp hiền từ của bố làm ấm cơn gió cuối đông.

Bức tranh bố vẽ phiên chợ chiều cuối năm, tiếng đàn Thập lục của đêm đông ngai ngái năm nào lúc bố buông bút vẽ vẫn rưng rưng trong con như một hoài niệm đẫm nước mắt. Mười sáu giây đàn réo rắt với bản Lưu Thủy Hành Vân như nước chảy mây bay, thổn thức ngân nga khúc Văn Thiên Tường não nề nhân thế, vút cao trong bản Cao Sơn lồng lộng gió ngàn…Khúc Nam Ai, Nam Xuân dịu dàng trong đêm đông xa vắng xưa lại ùa về. Tiếng đàn của bố giờ đã hóa thân vào trời xanh mây trắng mà giai âm còn thổn thức trong con.

          Con bé quá chẳng hiểu mấy nhưng vẫn nhớ đêm Giao thừa trong bàn tay ấm áp của bố nhìn lên trời xa từng giải pháo hoa ngời sáng. Tiếng pháo nổ đì đoàng, phút sang canh lất phất mưa bay…nhìn tượng trời tượng đất bố lại nói: Giao thừa xong có mưa bay năm nay mưa thuận gió hòa lắm đấy. Bên ấm trà xuân phút thiêng liêng của năm mới thế nào con cũng được nghe dẫn tích những câu Sấm truyền của trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Câu chuyện trường khoa, bách niên tiền bách niên hậu nhuốm màu huyền sử mà khiến con háo hức đến lạ kỳ… bay qua giấc mơ của con.

Bát Thủy tiên được gọt tỉa kỹ lưỡng từ đầu tháng Chạp tỏa hương thanh khiết dịu dàng bên bình hoa tửu buộc lụa đỏ nghiêm ngắn chờ phút giây thi tứ đẫm say….

Giọt mưa xuân năm cũ hát trên cõi vô thường. Những hồng phai của muôn năm cũ đã từng rạng ngời ở cõi nhân gian. Bao cánh đào rực thắm rồi tàn phai luân hồi bao kiếp đào, mùa xuân mới lại về trong hoài niệm.

          Đêm qua giông gió đầy trời. Mưa như bao ẩn ức của nhân gian chờ được gột rửa. Sáng mùng hai Tết rét ngọt, nắng xuân cười trên búp đào hàm tiếu, mầm non đang cụng cựa đợi đất vặn mình sinh nở mùa xanh.

Xin ơn trên cho mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an.
Nắng lại hồng tươi chào xuân mới.

Cỏ mật thương nhớ hồn quê