19 C
Hanoi
Thứ bảy, Tháng mười một 30, 2024

Tản mạn Hà Nội

Tôi thường tới Hà Nội vào thời...

Giữa quê lòng lại nhớ quê

Tôi sinh ra ở quê, lớn lên...

Đèn thương nhớ ai

Trong nhiều đêm chập chờn thức ngủ,...

Hương tết quê xưa

Thương Nhớ Ngày XưaHương tết quê xưa

Khi đất trời nói lời thì thầm từ nồng nàn của gió và từ nhẹ nhàng của hương cỏ, như có ai níu mùa xuân xuống để tóc ta khẽ bồng bềnh, lòng ta thêm xao xuyến. Trong bâng khuâng ta khẽ cất lên câu hát…

           Thế rồi một ngày ta thức giấc, khẽ mở mắt ra nhìn trời đã cao và xanh trong ánh mắt. Ta nghe mơn man hơi thở của đất trời, để thấy rằng khoảnh khắc mùa xuân đang đến rất gần…Những đám mây sáng, trắng bạc, dường như cũng đang kéo hết về, không còn phải lang thang ngủ vờ, ngủ vật, mải vui lãng quên ở một góc trời nào đó.

                       Trên hàng cây, tiếng sẻ ríu rít gọi bầy, ngàn cây đang dần xanh, không còn ủ rũ buồn bã như những buổi chiều đông giá lạnh, khẳng khiu, trầm mặc. Đây đó cũng đã rộ lên biết bao nhiêu màu sắc của hoa, của lá, tất cả đều rạng rỡ với sắc vàng của ánh ban mai đang tràn ngập về…

Bên hàng rào đám dã quỳ đã nở hoa, hàng dâm bụt đỏ thắm, gió không thôi miên man bên những chậu phong lan, đùa giỡn đến cả những đám hoa cúc rạng tươi, bên những cành đào đang chúm chím khoe ngàn nụ biếc sắp bung nở dưới hiên thềm nhà…

           Người người, xe xe hối hả, những âm thanh vui tai của một ngày mới. Trên không trung đàn én đang chao nghiêng… Tất cả đã xua tan hẳn đi mùa đông già cỗi. Không còn tiếng gió ù ù buốt tai, không còn tiếng gió trong hoang vu hiu hắt, khi đông đã rời đi, chẳng bỏ quên gót mùa…

Hàng cây quyện gió hát lời thì thào, ta cứ tha thiết ngắm bầu trời xanh. Xuân về thật rồi! Tết đến thật gần, rất gần rồi! Tất cả như đang đưa ta trở về Tết của ngày xưa, ngày ta còn ông bà, bố mẹ, những người thân của ta. Nhớ lắm Tết của ngày xa xưa…

                        Màu ve xanh được quét lại những căn phòng, màu vàng nhạt được tô điểm lại nơi chiếc cổng mà ta hằng đứng tựa vào đó ngóng mẹ đi chợ về… Gần như tất cả tường nhà được quét vôi mới lại. Những vật dụng được sửa sang, được dọn dẹp, được lau chùi kỹ càng để chuẩn bị đón Tết. Ta ngửi được mùi hương trầm ngay sau khi mẹ lau chùi bàn thờ tổ tiên, bắt đầu thắp những nén nhang đầu tiên bên mâm ngũ quả được bày biện đầy đủ.Mùi tết! Ta đột nhiên khẽ reo lên trong lòng đầy thích thú. Nhìn ra ngoài sân, bố và các chú của ta đang quây quần ngồi ở giữa sân gói bánh. Những chiếc bánh chưng màu xanh thẫm của lá dong dần vuông vức khi được buộc chặt lại bởi những chiếc lạt mềm. Những chiếc giò cũng được buộc chặt dưới bàn tay của bà. Âm thanh vui tươi hoà lẫn với tiếng cười của những người thân ấy cứ in dần, in dần vào tâm trí, vào tâm hồn ta. Chiều ba mươi rộn ràng đón Tết như thế.

           Chiều về, mọi thứ đã gần xong, ta lại ngồi bên bếp lửa to đợi nồi bánh chưng xanh. Tiếng lửa reo vui, tiếng lách tách của củi, tiếng xèo xèo của nồi bánh đã sôi, vài giọt nước khẽ rớt xuống bếp. Những làn khói mờ bay cay xè con mắt đang háo hức. Mùi thơm của nắm lá mùi già, bao giờ mẹ cũng thả vào trong chậu nước trên nóc nồi bánh để cả nhà cùng tắm sẽ rất thơm. Mẹ nói, như vậy sẽ luôn mang lại may mắn trong năm mới. Hương lá mùi già cũng là thứ gợi nhớ cho ta tới hương của Tết.

Lòng khẽ quyện vào đêm khi bầu trời đen đặc xít lại…Ta chợt tỉnh khi pháo giao thừa nổ khắp nơi nơi. Nhà nhà, người người, tiếng reo hò, tiếng nổ đì đùng chói tai. Tiếng chớp sáng của pháo cùng với mùi khói đặc lại trong không gian khiến mắt ta cay xè. Nhưng lại vẫn muốn hít một hơi thật sâu để cảm nhận Tết thực sự đã về… Trong hương Tết, có mùi thơm của pháo nổ, có hương trầm mẹ thắp, có mùi bánh chưng thơm phức mùi lá dong xanh, có nước mùi già mẹ nấu, có mùi hoa đào, hoa cúc, lay ơn…Có mùi thơm bánh mứt, có tiếng cười của bà, của bố mẹ. Tiếng râm ran của các em ta lăng xăng, xuôi ngược, vui vẻ, cười đùa đang xúng xính xinh xắn trong bộ quần áo mới.

                         Đi ra ngoài thấy hương khói bếp nhà nhà lan ra từ những ngõ nhỏ, thấy hương Tết nồng nàn đang lan tỏa từ hương sắc các loài hoa… Tất cả những mùi hương ấy phải chăng là mùi chung của Tết? Ta đang nghe từng giọt xuân rất trong đang rót nhẹ nhàng êm ái bên tai…
Cứ mỗi độ Xuân về lòng ta lại bồi hồi nhớ, bồi hồi thương… Thèm lắm, ước mong được đón Tết sum vầy bên gia đình, có đủ đầy ông bà, cha mẹ, bên những người thân của mình. Tết sẽ thật đầm ấm, thật vui tươi…

Ta muốn được ngả lòng mình vào mùa xuân quê hương… Muốn được hít hà mùi hương hoa ngày Tết, mùi bánh chưng xanh, hương nước mùi già mẹ nấu chiều ba mươi. Muốn được hong ấm tâm hồn của một người con hơn nửa đời lưu lạc nơi xứ người. Để biết rằng con đã về đến bên mẹ, mẹ ơi… Con muốn được thấy lại hương tết quê xưa…

Check out our other content

Most Popular Articles