Trong cuộc đời, trong sinh mệnh mỗi người chúng ta luôn gắn liền hai từ chờ đợi. Chờ đợi, là một cụm từ không thể tách rời. Chờ đợi luôn có tính hai mặt, với một niềm tin tuyệt đối, chờ đợi sẽ làm cho người ta hạnh phúc trong niềm hi vọng. Với người có tâm hồn mong manh, chờ đợi sẽ khiến cho lòng người bị chi phối, thối chí, nản buông dần niềm tin. Và để rồi buông xuôi tất cả, khiến cho cuộc sống trở nên bế tắc.
Với tôi, chờ đợi luôn mang tinh thần hàm dưỡng cao cho ý chí . Chờ đợi như chất xúc tác, thúc đẩy tính kiên cường đi qua những thử thách của cuộc đời. Cái mà bạn và tôi muốn tìm để đạt được chân ý từ cuộc sống này, để làm kim chỉ nam cho mình, chính là chúng ta phải có sự trải nghiệm chờ đợi, trong sự kiên nhẫn vô cùng. Và cảm ngộ rõ tính phổ cập của sự chờ đợi với chúng ta trong đời sống thường nhật này một cách sâu sắc. Chờ đợi.
Phải rồi, có những chờ mong trong veo, không vết gợn trong tâm hồn của cô thanh nữ 18 tuổi. Tình yêu thủa đầu đời trong sáng, dẫn dắt miên thức khắc khoải chờ đợi trong tôi. Những cánh thư viết tay ngày đó. Nó đã lưu lại nơi tôi cả một trời cuồng nhiệt của thủa thanh tân, nhưng cũng vụng dại quá đỗi.
Chờ đợi gói trọn bao thương nhớ. Khiến cho khoảng cách của những người yêu xa xích lại gần nhau. Cái ngày xa xưa ấy khi người yêu, mối tình đầu của tôi lên đường nhập ngũ. Anh đóng quân trên Ba Vì.
Tôi đã dâng hiến trọn vẹn, cảm xúc ngọt ngào thủa đầu đời bay bổng.Tôi cứ đắm chìm tâm hồn mình, trong miền ký ức êm đềm của những đồi sim tím bạt ngàn sương gió thao trường và cả nắng ban mai.
Chờ đợi có khi khiến cho trái tim bỏng rát thương tổn. Chờ đợi có lúc là hạnh phúc vô bờ, cũng có khi là hủy diệt. Nhưng chờ đợi lại khiến cho chúng ta hiểu thêm về tình yêu, khi đã ngấm đủ độ nông sâu rộng dài, của thế thái nhân tình. Chờ đợi làm cho tôi hiểu sâu sắc hơn về qui luật trao nhận, đầy tính nhân bản đẹp đẽ của kiếp người.
Có những chờ đợi làm làm trái tim nhỏ máu. Khi tôi ngày đó muốn thay đổi tính cách, cũng như cách yêu của người đàn ông, đời mình. Tôi cứ nghĩ rằng một bằng tình yêu lớn, tôi có thể cảm hóa được tính cách của một con người .
Hoàn toàn sai, điều minh chứng rằng, tôi đã tự bào mòn gần hết thanh xuân vì theo đuổi sự mù quáng đó. Yêu và dâng hiến là nét đẹp tuyệt đối trong tình yêu. Nhưng nó cũng hủy diệt chúng ta, nếu như chúng ta yêu không đúng cách và chờ đợi sai cách.
Tôi nghiệm ra rằng, đừng bao giờ dùng tình yêu để giao hóa một tính cách con người. Để rồi biến sự chờ đợi của bạn mù lòa, và vô hình dung ta đồng hóa mình với yêu cầu của đối phương từ lúc nào, ta cũng không hay?
Dần dần ta đánh mất đi chính mình, tôi không còn là tôi nữa và tình yêu sụp đổ trong sự chờ đợi vô vọng. Tôi đã phải trả giá rất đắt cho sự chờ đợi một chiếu ấy. Bởi vì khi đó tôi không hiểu rõ gốc rễ của hai từ chờ đợi.
Không phải là tình yêu không đủ lớn, cũng không phải tôi thiếu sự kiện định trong tình yêu. Phải thật lâu, sau này tôi mới cảm ngộ rằng. Sự chờ đợi không đúng thời điểm của vận mệnh khiến cho con người rơi đúng vào quy luật tất yếu của định mệnh đã sắp đặt an bài. Chúng ta càng cố gắng níu giữ, vùng vẫy trong sự chờ đợi. Chỉ làm cho chúng ta tuyệt vọng trong hố sâu mà thôi.
Có sự chờ đợi trong lo âu, nhưng chấp nhận và buộc bản thân phải quen với sự hoảng sợ. Có sự chờ đợi như một cuộc chiến sống còn,nó luôn chiếm giữ vị trí mấu chốt, làm lung lay tư tưởng của chúng ta.
Nhưng tôi đã không để cảm giác tiêu cực, lấn át chiếm hữu suy nghĩ trong tôi. Chính sự chờ đợi, đã biến đau thương thành hành động. Ngày ấy mỗi khi nghe tim thai xong, vị bác sĩ lại dặn dò tôi, hết sức cẩn thận vì tôi có thể sinh non bất cứ khi nào. Trong khi tôi chỉ mới mang thai vào tháng thứ 5.
Vậy là từ cốt mốc đó, tôi đã xoay chuyển càn khôn cho mình và bào thai trong bụng. Từ một bà mẹ sản phụ biếng ăn vì thai nhi hoành hành nôn mửa, và vì mang thai lần đầu tôi mắc chứng bệnh trầm cảm, tôi bị chấn thương nặng nề về tâm lý, cũng một phần do tôi bị áp lực một mình đơn độc trên đất khách quê người, nên dẫn đến việc mang thai bị ảnh hưởng tâm lý vô cùng.
Tôi vẫn còn nhớ, mình nhắm mắt, nhắm mũi ăn tất cả những gì bệnh viện phát, những hương vị đồ ăn của người tây đâu dễ ăn với một bà bầu Châu Á như tôi. Nhưng vì con, tôi nuốt nhồi tất cả những thứ gì được ăn ở bệnh viện.
Những miếng bánh mì đen khô cứng,nhưng thức ăn được nấu bằng sữa và bơ ngấy lên tận óc, cứ nuốt lại muốn trào nôn ra … Nhưng cú nghiến răng cắn chặt làm tê liệt hai bên quai hàm lại, khi tôi phải gồng người lên cho bác sĩ tiêm mấy chục lần mũi thuốc Vitamin dưỡng thai, nhằm kích thích nuôi thức ăn cho thai nhi trợ giúp cho bà mẹ biếng ăn như tôi vào hai bên mông.
Nhưng mũi tiêm đặc sánh như dầu ăn, mỗi mũi tiêm phải tiêm rất lâu chất dầu đó mới loang được vào cơ thể. Nên cái độ loang đó tê và buốt đến tận tủy, nhưng chẳng hiểu sức mạnh từ đâu. Tôi vẫn chiến đấu chỉ với một hi vọng mong manh, con tôi sẽ được lớn dần trong bụng mẹ từng ngày trong thứ hạnh phúc tràn đầy hi vọng của tôi.
Những mũi tiêm buốt nhói đến tận xương tận óc, đã để lại di chứng bại hết cả phần mông và hông trong một thời gian dài. Tôi không thể tự xoay nghiêng hay đi, đúng, nằm, ngồi . Tôi phải tự mình khởi động thật chậm mới có thể di chuyển. Bởi toàn bộ cơ thể phù thũng vì phải nằm treo chân một chỗ, khiến cho việc đi lại rất nặng nề.
Tôi đã sống chờ đợi như thế trong một thời gian dài rất dài, có lúc ý chí và sức lực của tôi kiệt quệ, nhưng tôi chưa bao giờ bỏ cuộc. Chờ đợi với tôi, chỉ còn được tính bằng thời gian. Tôi đếm từng giờ, từng ngày cho đến tháng thứ bảy, để thở phào nhẹ nhõm, khi bác sĩ giải thích cho tôi hiểu rằng. Một trẻ sơ sinh đã hình thành đầy đủ các bộ vị con người, não bộ trong tháng thứ bảy. Lúc đó tôi mới như người vừa trút được gánh nặng ngàn cân bên mình. Có hạnh phúc nào mà không có nước mắt, nó cũng đồng nghĩa với việc, tôi bắt đầu thấm nỗi đau của thể xác. Nhưng sự trải nghiệm trong chờ đợi lại làm cho tôi an yên trong một tâm thế chờ đợi khác.
Và dù có phải sinh non, giờ đây con tôi cũng đủ cứng cáp phải như thế không? Chờ đợi luôn kích hoạt cho những ai có ý chí kiên định, nó như tố chất hun đúc sự nhẫn nại trước điều bất như ý trong chúng ta.
Khi bạn trải nghiệm mình trong sự chờ đợi, bạn sẽ thấy mình thực sự tồn tại, đúng nghĩa trong cái bản năng sinh tồn của con người mà tạo hóa ban cho chúng ta. Chờ đợi mong sự hoán đổi của cuộc sống trong mỗi cá thể trên vũ trụ này, giống như một quy luật tất yếu của luật hấp dẫn.
Khi bạn trao ra những năng lượng thiện lành, tự thân bạn sẽ hút được năng lượng thiện lành. Tần số giao cảm của con người sẽ đối lưu trong một giao diện cộng hưởng. Giờ đây tôi, bạn và chúng ta đang sống trong một chu kỳ tái tạo vận hành sự sống mới. Trong cuộc đời chiến chờ đợi lịch sử cam go nhất từ trước tới nay của nhân loại.
Cả thế giới chờ đợi trong sự hoang mang đến hoảng loạn, vũ trụ bao trùm một bầu không khí, bất an u ám đến ghê rợn. Tử thần luôn ngấp nghé mà chúng ta không biết trước. Sinh khí trong bầu khí quyển cứ bị rút dần một cách kỷ ảo và chúng ta bị vây bọc giam cầm trong bệnh dịch. Sat COVID ngày đêm hoành hành trước đột biến chủng khôn lường trong suốt 365 ngày nay.
Đầu tuần tin nóng nhất đưa trên truyền thông nước Đức, một ngày đầu tuần thật tồi tệ có hơn 600 người bị Covid cướp đi mạng sống. Một trong những nhà xác ở thành phố trung tâm đã không còn chỗ trống để chứa những tử thi.
Khi tôi viết những dòng chữ này, sự thật còn sốc hơn cả điều chúng ta đang hình dung. Chỉ trong 24 h hôm nay tại Đức đã tăng 28.179 ca nhiễm mới. Trước những đau thương mất mát, nữ thủ tướng bà Angela Merkel phát biểu, mong mọi người dân hãy hạn chế ra khỏi nhà. (Bà nói giáng sinh này chúng ta đừng bao giờ biến những cuộc viếng thăm trở thành những ngày cuối cùng gặp mặt).
Một câu nói sâu sắc, với hai bàn tay chắp lại. Người đàn bà Đức quyền lực nhất thế giới, gần như cầu xin người dân hãy nâng cao tinh thần chống dịch COVID tự giác, tuân thủ. Đủ để khơi gọi ý thức cộng đồng trong những ngày đại dịch bệnh cuối năm.
Chính phủ sẽ thắt chặt phong tỏa cách ly toàn bộ nước Đức sau lễ Noel. Chỉ chợ thực phẩm được phép mở cửa. Chúng tôi lại sống trong thời khắc cách ly toàn xã hội lần thứ 3 trong qui định nghiệm ngắt như hồi tháng 3 đầu năm, Sự thiết lập chặt chẽ trong chờ đợi nhằm tái tạo lại sự sống một lần nữa, mang tính khả thi cứu rỗi mùa tạ ơn của nhân loại. Bằng chứng tất cả khối EU đồng loại cùng thực thi biện pháp phòng chống dịch bệnh giống nhau. Dù thế nào? Diễn biến ra sao? Kết quả xấu hay đẹp?
Nhưng tôi và chúng ta đừng bao giờ đánh mất niềm tin trước sự giãn cách để tải tạo sự sống mới, trong công cuộc chờ đợi lịch sử này. Hãy cũng tôi hun đúc ý chí và năng lượng tích cực nhất. Giờ đây chúng ta chỉ có thể cứu rỗi vũ trụ này bằng sự chờ đợi, trong niềm cầu nguyện tuyệt đối với trời đất. Nguyện mong cho thế giới của chúng ta sớm bình yên trở lại trong thiên niên mới Tân Sửu 2021.
Ươm nồng một đóa phấn hương Phong lan thấu lọt giọt sương ngọt ngào Cười tan trận gió thổi ào Cuốn phăng cơn lũ mưa rào thanh tân Mượn câu thơ cũ phân trần Đào , Mai ngậm rét phong vân trở mùa Bao nhiêu giông tố cũng thừa Bấy nhiêu búp trổ xuân vừa sớm mai Đời chìm tận đến cam lai Là ươm mạch sống thiên thai luân hồi Chờ xuân tách nụ bồi hồi Địa thiên bừng sáng đâm chồi sang niên.Ươm Xuân