N
hững cây bàng đếm tuổi trường qua bao mùa lá. Lá non tơ, mỡ màng, xanh ngọc bích, xanh thẫm rồi đến lá đỏ ngọn cây… bao mùa như thế! Bao thế hệ học sinh cứ đến rồi đi.
Dưới vòm lá bàng tỏa rộng, bao ước mơ cháy bỏng của lớp lớp thế hệ học trò đã được truyền lửa, thắp sáng,… Những hàng cây bàng thân thương ấy cứ thế đã đi vào cõi nhớ, cõi thương trong ký ức tuổi thơ của biết bao thế hệ học trò!
Khi hè đến, lá bàng chuyển từ màu xanh non mỡ màng sang màu xanh đậm tràn đầy sức sống. Tán bàng xòe tán rộng ra bốn phía rợp mát cả một khoảng sân trường, lúc này trông nó giống như một chiếc ô khổng lồ. Những quả bàng bé xíu xanh mỏng nhú ra trông thật ngộ nghĩnh và hiền lành!
Mỗi lần gió thổi, từng chuỗi quả lúc lỉu rung rinh nhè nhẹ như vẫy chào, như reo vui cùng lá. Quả bàng lớn dần trở nên non xanh, góc cạnh hơn. Thân quả bàng dẹt xuống, hai bên nổi lên những đường gân kéo dài khiến quả bàng nhọn ra như thách thức.
Những cậu học trò tinh nghịch vắt vẻo trên cành hái những quả bàng non ném vào nhau hoặc trêu đùa các cô bạn gái học lớp kề bên. Tiếng cười giòn tan lấp lóa sau từng tán lá. Theo thời gian quả bàng trở nên đầy đặn, xanh thẫm, lấp ló trong từng kẽ lá vừa như e thẹn vừa như mời gọi… Quả bàng gom cả hơi thở đất trời bỗng trở nên phổng phao căng tròn như cô gái đến độ xuân thì.
Chớm thu! Bao nhiêu nắng, bao nhiêu gió, bao nhiêu mưa đều lặn trong quả bàng. Quả bàng căng mọng, vàng ươm trông ngon mắt khiến nắng cũng ngỡ ngàng trong ánh mắt vô tư!
Nếu những quả bàng xanh thẫm có vị chan chát thì những quả bàng chín vàng có vị ngọt chát, mát dịu. Thật thích thú khi nhấm nháp nhân hạt quả bàng trắng sữa, béo thơm. Nghe thu về mơn man, bâng khuâng mà gần gũi, thân thiết, cụ thể vô cùng!
Sang thu! Nắng đằm sâu tắm dần lên cả cuống quả bàng. Lúc này quả bàng trông hanh hao hơn. Thi thoảng quả bàng lộp bộp rơi dưới gốc cây khiến những ai vô tình quên lãng nó bấy lâu nay giật mình, nuối tiếc, hẫng hụt… Quả bàng khô dần, nhân hạt béo săn hơn, vỏ quả bàng bỏ vào bếp thì cháy đượm nổ tí tách rất vui tai!
Đông về! Ta chợt bâng khuâng trước sắc đỏ của chiếc lá bàng. Lá bàng chuyển dần sang màu đỏ tía, rụng xuống sân trường. Tiếng lá rơi xào xạc. Những lớp lá rụng đầy quanh gốc cây như những tấm thảm vàng sẫm hay thảm nhung đỏ thẫm.
Mỗi lần vô tình bước chân lên tấm thảm ấy ta chợt lặng người đi trước bao sự đổi thay của đất trời, thấy rưng rưng bao nỗi niềm thương mến. Những chiếc lá rụng xuống đang tiếc nuối, lưu luyến hay đau buồn ca bài ca giã từ cuộc sống?
Nó không còn là sự sống của chính nó nhưng nó chính là khởi điểm của một sự sống khác đang cựa quậy bên trong! Những cành cây trở nên khẳng khiu, trơ trụi, gầy guộc, nâu xám nhưng lại kiên cường, mạnh mẽ trước gió rét mùa đông!
Xuân tới, những hàng cây bàng được choàng lên mình tấm áo mới. Chồi non nhú ra, bật lên trên cành cây giống như ngọn lửa hồng tía gọi trời xanh bừng dậy. Màu lá đổi thay từng ngày, từ hồng tía bé xíu sang xanh non mỡ màng rồi chuyển dần sang xanh mướt.
Mỗi lần chuyển màu, kích thước của lá cũng lớn dần lên khiến lũ học trò không khỏi ngỡ ngàng, ngạc nhiên! Khi màu xanh đậm đã phủ khắp thì từng cụm hoa bàng nở chi chít ẩn nấp trong các vòm lá chợt rung rinh nhè nhẹ, chênh chao trong nắng. Hoa li ti màu trắng xanh, tỏa mùi hương dìu dịu, rắc đầy một khoảng sân trường như một tấm voan mỏng manh, mơ màng. Rồi từng cụm hoa biến mất thay vào đó là những cụm quả bàng tý hon xuất hiện.
Cứ thế, cây bàng in dấu thời gian, lưu giữ, khơi gợi một khoảng trời kỉ niệm của tuổi học trò. Không những thế, nó là một phần không thể thiếu trong mỹ quan môi trường xanh- sạch- đẹp, thân thiện với môi trường và trong đời sống lịch sử, sự kiện của nhà trường.
Cây bàng còn là chứng nhân chứng kiến bao bước đi thăng trầm và trở thành một phần quan trọng trong đời sống tinh thần của nhiều thế hệ thầy trò chúng tôi. Vang lên đâu đây tiếng hát dìu dặt, tha thiết:
Nhặt chiếc lá mà lòng nghĩ suy
Để sống có ý nghĩa hơn
Dù mùa đông buốt giá
Lá rơi như giọt máu đỏ
Vẫn tin rằng rồi Xuân sẽ tới mầm sống đâm chồi đón nắng vàng…