H oàng hôn vẫn còn thơm nồng mùi cỏ nghiêng mình bờ lau xác xơ. Khi đông về con phố nào trở mình ngơ ngác, hơi thở ấm áp từ phố vẫn còn vương, tương tư vài cánh én. Mùa đông ai lạnh lẽo, mùa đông ai cô đơn, mùa đông ai giục vắng tâm hồn…

Mùa đông không mấy ai mong chờ, nhất là những ai bước qua thời tuổi trẻ, sự buồn tẻ trong hiu quạnh, giá lạnh trong tâm hồn lại càng khiến con người ta rơi vào trong miền xa đầy thương nhớ…

Mùa đông về khiến làn da ai thêm tê tái, mái tóc ai thêm bạc, thêm nhàu, bờ vai nào càng thêm gầy những guộc. Se sắt trong đêm trời trở gió, có mặt trời ở xa nào cũng đang nín thở hay đang khép mình gầy guộc đến chơ vơ, khi nắng vội vã bước qua thu lại để mặc đông về vội vàng gõ cửa.

Còn đâu nữa thời con gái mùa đông lúc còn hồng đôi má thắm khoe sắc đang xuân thì. Còn đâu nữa thời con gái mùa đông về như là một bài ca dù bầu trời không nắng nhưng má đào em vẫn thắm ửng hồng ngời sắc lên thay. Sương lạnh em chưa qua, thu về em chưa tỏ, đông đến em vẫn háo hức đón chờ…

Mùa đông về ai hoang hoải, ai hoài mong những tháng ngày đã cũ… tôi nhớ dáng mẹ tôi liêu xiêu mong manh với tấm áo sờn trong mùa đông giá rét. Tôi nhớ mẹ tôi ngồi tháo len áo cũ của mẹ đan mùa đông áo mới vừa vặn cho tôi. Mùa đông tuổi thơ tôi bộn bề trong nỗi nhớ mẹ… đứng ngóng trông mẹ từ đầu ngõ cuối buổi chiều hôm. Để giờ đây đông về tôi mãi chạy dài trong miền ký ức muốn được ôm vai gầy áo mẹ, để được nói, mẹ ơi, con yêu mẹ… mẹ ơi..!

Mùa đông về tôi nhớ bà tôi gầy guộc khom người ngồi co ro bên bếp lửa, chẳng thể rời xa căn bếp ấm mùa đông nơi tro tàn trấu ủ, phảng phất những khói cay nồng đượm tuổi thơ tôi.
Mùa đông về nghe gió bấc ngoài hiên ào ào thổi, lách mình qua khe liếp hẹp, cùng với đêm khẽ trườn nhẹ vào phòng.

Tôi lại cuộn tròn người hơn khoái chí trong chăn ấm để ru tiếp đêm nồng tuổi nhỏ thời thơ, mặc nhiên ngoài kia những tàu lá chuối, lá cau, lá dừa xào xạc trong màn đêm gió lạnh. Mùa đông về khiến những chú mèo con cũng lười dậy, cuộn người khoanh tròn ậm ử lừ gừ bên tro ấm ngày đông. Chúng chỉ thích nắng lên dùng đuôi mình nghịch đùa với bóng nắng, hay với cuộn len của mẹ đang mải đan áo khi mùa về.

Mùa đông về có nỗi nhớ nào cuộn trào lên để bùng lên như lửa, có hối hả nào, có khát khao nào để từng đêm, từng đêm sưởi ấm đôi bàn tay, sưởi ấm trái tim để xoá tan đi kỹ niềm cô quạnh, để về với sẻ chia một đỗi chân thành.

Mùa đông về phải chăng là nín lại lặng câm để mùa xuân bung vỡ, để nụ tầm xuân thoả sức khoe mình trong tiết xuân bỡ ngỡ. Vài cánh én ngoài kia đang giục nắng lên chiều…