16 C
Hanoi
Thứ Tư, Tháng mười một 19, 2025

Viết trong bão Bualoi

Khi tôi ngồi viết những dòng này...

Phố Hoài phố nhớ

M ột buổi chiều như bao buổi thủy...

Người gieo mầm nhân ái

Người ta thường mải miết đi tìm...

Mai Linh Lan

Tôi ngắm hàng chuối rung rinh lá trong sớm mai, mỗi ngày vẫn xanh tươi, tiếp nối nhau sinh sôi chẳng ngừng nghỉ. Và tôi nhận ra, dẫu thời gian có trôi, người vun trồng có thể sẽ khuất bóng, nhưng tình thương ông để lại vẫn sâu như rễ, rộng như tán và xanh như những mầm chuối non đang vươn mình dưới nắng, lặng lẽ nuôi dưỡng những mùa yêu thương trong gia đình tôi tiếp nối, mãi mãi...

Đèn lồng đỏ trong khu vườn mùa thu

S ớm nay ra đường, bất chợt thấy gió heo may chạm nhẹ trên tóc, lay khẽ vạt áo. Tôi ngước nhìn bầu trời...

Vườn nhà có hàng chuối xanh non

B ố đẻ tôi mất sớm từ khi tôi còn là cô bé bốn tuổi nên thời thơ ấu, tôi luôn thiếu thốn tình...