27 C
Hanoi
Thứ Bảy, Tháng Tư 20, 2024

Trở lại Ayun Pa

C on người ta thật kì lạ,...

Tháng Tư hương dẻ

M ột sớm mai thức giấc, bỗng...

Cây gạo làng

Cây gạo làng tôi đứng ở một...

Trở lại Ayun Pa

C on người ta thật kì lạ, luôn khao khát được đi xa, đến những vùng trời mới, khám phá những miền đất mới nhưng đôi khi lại hờ hững, dửng dưng hoặc bỏ qua những vẻ đẹp rất gần, hiện hữu trước mắt, quanh mình. Sống ở Gia Lai bao năm nhưng tôi vẫn chưa có dịp đi...

Một kỷ niệm buồn

Chuyên gia của Tản Văn Hay từ 30 tháng 12, 2020. C àng nhiều tuổi, con người càng hay quên cái hiện tại và càng nhớ quá khứ… Hình như đó là cách để...

Có gì nơi túi áo của mẹ

Nơi túi áo ngày xưa của mẹ có những món quà vô giá, chẳng thể nào đặt tên, phải đánh đổi bằng bao cơ cực muộn phiền, bao mùa nắng mưa hối hả....

Những vòng quay của mẹ về đâu?

C ậu em gửi cho tôi hình mẹ già đang xay bột. Thế là cả một trời thương ùa về. Tôi nhớ mẹ. Mẹ tôi làm bánh mùng ba tháng ba. Nhà tôi không có cối xay. Mỗi dịp Tết trôi chay, mẹ lại đôn đáo lo xay bột nhờ....
spot_img

Tháng Tư hương dẻ

M ột sớm mai thức giấc, bỗng hương dẻ ngọt ngào đã chờ sẵn trên khung cửa sổ màu xám tro cùng chú mèo mun khoanh tròn say sưa bên chồng sách đêm...

Xin lỗi hoa xoan

N hững cây xoan thẳng chạy dài trồng đều tăm tắp ven đê đang mùa trổ hoa bên bờ đê ven sông mà lâu lắm rồi nay mới có dịp được gặp lại....

Bố chẳng giống ai

Con thực sự lúng túng nếu như ai đó bất ngờ thử hỏi con rằng: hãy nói về bố của mình bằng một vài câu ngắn gọn và thật thà nhất. Con chẳng nói đâu, chính xác hơn là con không biết tả sao cho hết, diễn đạt sao cho vừa bố ạ. Cho dù lòng con đang ngời lên niềm vui, ánh mắt con đang chứa chan niềm hạnh phúc,muốn giãi bày, muốn hét to cho tất cả mọi thứ xung quanh được biết.            Cảm xúc ấy tưởng chừng như có thể hát thành lời, ngân nga thành nhạc và phóng bút thành...

Người đàn bà khóc

T rỗi lên trong một buổi chiều những điều ám ảnh, như mưa về, như gió về, như nắng tắt, như trăng lặn, như người xa bằn bặt, như người đâu ngoảnh mặt, như những trái tím khóa chặt, nín thở thinh lặng. Buổi chiều hôn mê. Tiếng khóc của...

Đôi miền thu hát

Tôi ngồi đây nghe đôi miền thu hát, mùa lấp lánh trong đôi mắt cười, đan vào nhau nỗi nhớ. Nỗi nhớ của tôi, nỗi nhớ của bạn, nỗi nhớ của bao người....

Mùa cỏ

Có một mùa cỏ rì rào trong mưa phùn giăng giăng bên sườn núi. Cỏ vươn mình trong cái se se cuối xuân, tí tách từng giọt rơi qua kẽ lá nhọn hoắt....

Những vòng quay của mẹ về đâu?

C ậu em gửi cho tôi hình mẹ già đang xay bột. Thế là cả một trời thương ùa về. Tôi nhớ mẹ. Mẹ...

Ban mai hồng

N àng thức dậy thật sớm ở một nơi rất xa. Ngôi nhà xinh được tọa trên đỉnh một ngọn đồi này và dưới chân của một ngọn đồi khác. Những ngọn đồi trập...

Những vòng quay của mẹ về đâu?

C ậu em gửi cho tôi hình mẹ già đang xay bột. Thế là cả một trời thương ùa về. Tôi nhớ mẹ. Mẹ tôi làm bánh mùng ba...

Phù sa đời cha

C ha trầm lành như đất, tôi là con gái nhưng đáo để nghịch ra...

Hoa gọi tên mùa

Tháng ba. Mưa bụi, nắng non với hoa xoan. Một loài hoa cứ lặng lẽ...

Mùa hoa gạo đỏ

Q uê tôi đất đai màu mỡ, khí hậu ôn hòa nên nơi đây có...

Những vòng xe của mẹ

T iếng cọt kẹt thuở nào vẫn trở đi trở lại trong những giấc mơ...

Đồ cũ

C ó người hỏi sao cứ giữ mãi những đồ vật cũ thế, giờ ai...

Nên bị gai đâm

Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....

Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ vùn...

Phù sa đàn bà

Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
spot_img

Hà Nội trong em và trong tôi

Hà Nội không phải nơi tôi sinh ra. Hà Nội không phải nơi tôi lớn lên. Hà Nội cũng...

Tôi nợ Quy Nhơn một tiếng thở dài

            Đời là chốn nợ. Có khi nợ nhau một chút tình, có khi...

Cây gạo làng tôi

Cây gạo ở ngã ba làng không biết có tự bao giờ. Bà nội tôi kể khi bà về...

Cô gái Chư Đang Ya

Tôi đã đến Tây Nguyên, đã ở Tây Nguyên, đã đi Tây Nguyên đã cồn cào Serepôk, đã trăng...

Xuân về trên đèo mây thương nhớ

M ỗi chuyến trải nghiệm trong đời người, mỗi khu rừng, mỗi con đèo, con dốc ta đã đi...