28 C
Hanoi
Thứ Ba, Tháng Tư 16, 2024

Cây gạo làng

Cây gạo làng tôi đứng ở một...

Phù sa đời cha

C ha trầm lành như đất, tôi...

Cây gạo làng

Cây gạo làng tôi đứng ở một góc sân chùa. Từ dưới bến sông nhìn lên qua một con đê nhỏ chỉ thấy vòm cây nhô ra. Mỗi mùa xuân sang, cây gạo nở rộ, đồng loạt bung những cánh mịn như nhung rồi rủ nhau cùng buông mình rụng xuống. Đêm khuya, gió từ sông Cầu thong dong...

Những mùa hoa dại khờ

Không biết từ bao giờ, hoa phượng được gọi là hoa học trò. Cũng không biết từ bao giờ mà những cô cậu học sinh trong trang lưu bút ngày xanh bên cạnh...

Tháng mười

Thành viên của Tản Văn Hay từ 20 tháng 3, 2020. T háng mười. Phương Nam mùa khô sắp đến nên chiều nào cũng mưa ào ạt như níu kéo, như tiếc nuối. Mưa với...

Những vòng quay của mẹ về đâu?

C ậu em gửi cho tôi hình mẹ già đang xay bột. Thế là cả một trời thương ùa về. Tôi nhớ mẹ. Mẹ tôi làm bánh mùng ba tháng ba. Nhà tôi không có cối xay. Mỗi dịp Tết trôi chay, mẹ lại đôn đáo lo xay bột nhờ....
spot_img

Xin lỗi hoa xoan

N hững cây xoan thẳng chạy dài trồng đều tăm tắp ven đê đang mùa trổ hoa bên bờ đê ven sông mà lâu lắm rồi nay mới có dịp được gặp lại....

Những mùa hoa xuyến chi

Những buổi chiều mùa xuân, tôi hay tha thẩn ngoài cánh đồng làng. Gió mùa xuân mơn man, nắng mùa xuân dịu dàng, đồng làng yên ả xoa dịu bao nỗi lo toan....

Ngỡ mình trên phá Tam Giang

Vương lên màu tím luênh loang, âm thanh tành tạch của chiếc xuồng máy Kohler khiến cho buổi chiềuTam Giang ngẩn ngơ mơ màng. Một ngày nhớ, một ngày thương, một đời những nẻo đường ngỡ mình đầm phá.                Tôi đi đâu mà gió, tôi đi đâu mà mây, tôi đi đâu mà sum vầy bốn bể. Tuổi trẻ ai chẳng đầy những hoài bão và đam mê? Lại nhớ: Phá Tam Giang là phóng khoáng bụi hồ, có thể đứng ngoảnh mặt lên trời mà cười, vin hai tay chống sào mà hiền, quên đôi chân đạp nước mà đi. Tam Giang...

Người đàn bà khóc

T rỗi lên trong một buổi chiều những điều ám ảnh, như mưa về, như gió về, như nắng tắt, như trăng lặn, như người xa bằn bặt, như người đâu ngoảnh mặt, như những trái tím khóa chặt, nín thở thinh lặng. Buổi chiều hôn mê. Tiếng khóc của...

Bên thềm giếng xưa

Nơi giếng khơi trong chẳng bao giờ gạn đục, bao nhiêu chiếc gầu múc mẻ miệng rồi đổ vào thau những dòng nước mát. Nhà ông ngoại giờ đây, bác Cả cũng đã...

Về phía mùa xuân

Những hạt cỏ nứt vỏ tí tách nảy mầm trong đất. Bầy sẻ nâu lích tích bắt sâu trên đồng. Bờ rào nhà ai những chùm hoa đỗ cuối mùa tím biếc đung...

Miền hoa ban trắng

Không hồng dịu như đào phai, mộc mạc như tam giác mạch, không rực rỡ như đỗ quyên, không vàng tươi như dã quỳ...

Ban mai hồng

N àng thức dậy thật sớm ở một nơi rất xa. Ngôi nhà xinh được tọa trên đỉnh một ngọn đồi này và dưới chân của một ngọn đồi khác. Những ngọn đồi trập...

Những vòng quay của mẹ về đâu?

C ậu em gửi cho tôi hình mẹ già đang xay bột. Thế là cả một trời thương ùa về. Tôi nhớ mẹ. Mẹ tôi làm bánh mùng ba...

Phù sa đời cha

C ha trầm lành như đất, tôi là con gái nhưng đáo để nghịch ra...

Hoa gọi tên mùa

Tháng ba. Mưa bụi, nắng non với hoa xoan. Một loài hoa cứ lặng lẽ...

Mùa hoa gạo đỏ

Q uê tôi đất đai màu mỡ, khí hậu ôn hòa nên nơi đây có...

Những vòng xe của mẹ

T iếng cọt kẹt thuở nào vẫn trở đi trở lại trong những giấc mơ...

Đồ cũ

C ó người hỏi sao cứ giữ mãi những đồ vật cũ thế, giờ ai...

Nên bị gai đâm

Những thảm rêu vốn không biết dỗi hờn. Những đoá hoa không bao giờ chì chiết. Những giấc mơ chỉ một mực bao dung....

Sủng Là man dại khèn Mông

Dễ có đến năm năm tháng tháng ngày ngày tôi không về ngồi bên bậu cửa mà nhìn hoa mơ ngủ gật bên bờ...

Tương tư ở xứ Ninh Kiều

Không biết cụ Nguyễn Tuân xưa đã từng hành tẩu đến xứ này để mà ca tụng thêm cái lý lẽ xê dịch. Ninh...

Thương nhớ vùng cao

Tôi không biết thổi khèn như Lò A Sùng, tôi không giỏi bắn tên Giàng A Chính, nhưng thời gian của tôi cứ vùn...

Phù sa đàn bà

Không hiểu sao mỗi khi nhìn những dòng sông từ thượng nguồn đổ về hạ lưu dẫu tháng đông gầy, dù ngày hạ mập,...
spot_img

Ngọn hải đăng làng tôi

Mỗi một miền quê, nơi con người sinh ra, lớn lên và đi xa đều có những thứ vô...

Hà Nội đâu phải người dưng

           Dẫu chưa đi mòn gót thiên hạ nhưng mỗi khi phải nhớ về kỷ...

Mùa hoa nơi cực Bắc

Ai đã lên Hà Giang khi sang xuân, dù chỉ một lần cũng không thể quên những sắc hoa...

Hồ thu trên núi

Chưa ai thấy mùa thu đi xuống núi bao giờ, bởi vì mùa thu luôn ngự trị ở đó....

Bến Nghè tha thiết niềm yêu

N gày bé bằng cái kẹo, bắt đầu biết mặt chữ, mỗi lần đi học về, tôi đều dừng lại,...