Đặng Thiên Sơn
Đưa Em ra bến xong anh vòng về quán nước
Ở đấy – với năm xu – anh được thở dài
Mà ngắm những đốm Hè nồng nực
Nhấp nháy hiện màu nhấp nháy đổi thay
Nhớ thương những mùa tết cũ
Cây xoan già đứng trơ cành trong cái lạnh căm căm. Gió mùa phả vào mặt buốt giá. Quãng đường dẫn về ngõ nhà...